Toàn Hào Môn Đọc Tâm Ăn Dưa, Thiên Kim Giả Lại Bị Vạch Trần Rồi

Chương 22: Tư thế tạo dáng rất đẹp, lần sau đừng làm nữa



“Dạo này đang chuẩn bị cho bộ phim mới, mai bắt đầu tuyển vai.”

 

“Phim điện ảnh á?” Thẩm Ưu nhớ lại lời Từ Diệp Phồn từng nói với cô, “Không phải anh hai định quay phim truyền hình à?”

 

Thẩm Thanh Dương rõ ràng không phải lần đầu bị hỏi câu này: “Không có chuyện đó đâu, đừng nghe mấy tin đồn vớ vẩn trên mạng.”

 

“Ồ,” Thẩm Ưu không truy hỏi nữa, chỉ gật đầu, “Vậy ngày mai đi phỏng vấn, em đi cùng anh hai được không?”

 

Thẩm Thanh Dương nhướn mày: “Tự dưng sao lại hứng thú với chuyện tuyển vai?”

 

“Thì em chỉ muốn đi xem cho biết thôi mà!”

 

【Muốn đi ngắm trai xinh gái đẹp trong giới giải trí thôi, tiện thể xem cái người khiến anh xui xẻo trông thế nào, hehe.】

 

Thẩm Thanh Dương: “……”

 

Ra là anh chỉ là “tiện thể” thôi hả? Đúng là em gái tốt của anh mà.

 

Ngày hôm sau.

 

Thẩm Ưu mở cửa ghế sau, thấy Thẩm Ngôn đang cúi đầu xem điện thoại thì sững người: “Chị cũng đi à?”

 

“Ừ,” Thẩm Ngôn dường như không nhận ra sự không vui trong ánh mắt cô, thản nhiên nói: “Không hoan nghênh à?”

 

Thẩm Ưu bật chế độ “trà xanh”: “Sao lại không chào đón được, chỉ là em sợ chị nhìn thấy quá nhiều trai xinh gái đẹp thì buồn thôi.”

 

【Wow, hôm nay chị còn mặc váy đẹp nữa kìa! Chị đẹp quá, Thái Bình Dương là nước dãi em đổ vì chị đó!】

 

Thẩm Ngôn không kịp đề phòng nghe được lời khen lố, khựng lại một chút, đưa tay vân vê dái tai, rồi quay mặt đi: “Lên xe đi.”

 

Thẩm Thanh Dương có chút không cam tâm, đặc biệt từ ghế lái bước xuống, tạo dáng mà anh nghĩ là ngầu lòi, hỏi Thẩm Ưu: “Ưu Ưu, hôm nay anh trông thế nào?”

 

Thẩm Ưu ngơ ngác nhìn anh: “Cũng ổn mà.”

 

【Tư thế tạo dáng rất đẹp, lần sau đừng làm nữa, không thì mẹ khỏi cần cho dầu vào chảo chiên luôn rồi.】

 

“……”

 

Khóe miệng Thẩm Ngôn cũng khẽ nhếch lên.

 

Với hàng loạt tác phẩm từng đoạt giải quốc tế, lại lăng xê được không ít ảnh đế ảnh hậu, Thẩm Thanh Dương hiện tại tiếng tăm vang dội, gần như ai cũng nhắm tới phim mới của anh, kể cả chỉ là một vai phụ.

 

Ban đầu thấy hai cô gái bước xuống từ xe Thẩm Thanh Dương, lại còn đi theo anh, nhiều người ngờ ngợ nghĩ chắc là người nhà được sắp xếp vai sẵn. Đến khi anh giới thiệu là em gái đến xem thôi, họ mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Buổi tuyển vai chính thức bắt đầu.

 

Thẩm Thanh Dương vì cứ nhớ đến những “lời trong lòng” của Thẩm Ưu hôm qua, nên mỗi người đến phỏng vấn đều hỏi cô một câu. Nhưng Thẩm Ưu đã quen với trai xinh gái đẹp rồi, mấy người đến casting hôm nay thực sự không khiến cô kinh ngạc, thành ra càng về sau cô càng lơ là, vừa nghe họ đọc tên vừa cúi đầu chơi điện thoại. Bị hỏi nhiều quá, cô hơi bực.

 

Cô cười giả lả: “Mấy anh là dân chuyên, các anh quyết định đi.”

 

【Phiền c.h.ế.t được, đừng hỏi nữa, mấy người này tôi chẳng ai thấy hứng thú hết, hỏi nữa là “trà sữa tử thần” bay tới đó nha!】

 

Mọi người ngẩn ra.

 

Câu sau là cô nói thật sao? Sao không thấy cô mở miệng nhỉ?

 

Thôi kệ, chắc nghe nhầm.

 

“Chào đạo diễn Thẩm, chào các giám khảo. Em tên là Dương Tuyết Yến, mới tốt nghiệp chuyên ngành diễn xuất trường xx điện ảnh, em đến casting vai Kỳ Tinh.”

 

Giọng cô gái trong trẻo, nói chuyện thong thả, có nhịp điệu riêng khiến người ta không kiềm được muốn ngẩng đầu lên nhìn.

 

Gương mặt cũng không phụ sự kỳ vọng, xinh đẹp thanh tú, đôi mắt linh động như biết nói, đúng kiểu “tiên nữ giẫm sóng” vậy.

 

Thẩm Ưu và Thẩm Ngôn cũng ngẩng đầu nhìn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Giống như các giám khảo khác, ánh mắt Thẩm Thanh Dương hiện rõ sự hài lòng, lưng cũng tự nhiên thẳng lên.

 

Anh cúi đầu xem lý lịch cô gái — rất đơn giản, nhìn đúng kiểu sinh viên mới tốt nghiệp, các trải nghiệm diễn xuất đều là hoạt động trong trường.

 

Anh hỏi: “Em đã ký với công ty nào chưa?”

 

Dương Tuyết Yến lắc đầu: “Chưa ạ.”

 

Phó đạo diễn ngồi cạnh hỏi thêm: “Vậy em có kinh nghiệm diễn xuất nào bên ngoài chưa? Ví dụ từng đóng phim hay vai phụ trong phim điện ảnh nào chẳng hạn?”

 

Dương Tuyết Yến có chút ngại ngùng, giống như sinh viên mới ra trường bị HR hỏi kinh nghiệm làm việc, cô lúng túng lắc đầu: “Dạ không, em chưa từng đóng phim nào.”

 

Nói cách khác, cô gái trước mặt họ đúng là một tờ giấy trắng.

 

Càng khiến họ hài lòng.

 

Thẩm Thanh Dương đang định đưa kịch bản cho cô diễn thử một đoạn thì trong đầu đột nhiên vang lên giọng của Thẩm Ưu, rất phấn khích:

 

【Chính là cô ta! Dương Tuyết Yến!】

 

Thẩm Thanh Dương: ??

 

Anh bị hù đến giật mình, ngơ ra vài giây rồi nghiêng đầu nhìn Thẩm Ưu: “Em thấy Dương Tuyết Yến thế nào?”

 

Vì không gọi tên, phó đạo diễn tưởng anh đang hỏi mình, liền nhỏ giọng đáp: “Rất tốt, ngoại hình là phù hợp nhất từ đầu buổi tới giờ!”

 

Dù cố nói khẽ, cũng không giấu được sự phấn khích.

 

Thẩm Thanh Dương nhướn mày: “Tôi đang hỏi em gái tôi.”

 

Nghe vậy, phó đạo diễn cười gượng: “À, thế à.”

 

“Nhưng mà ý của anh tôi rất đồng tình,” anh dừng lại rồi hỏi tiếp: “Ưu Ưu, em thấy sao?”

 

Thẩm Ưu sững người: “Hay là đợi chị ấy diễn thử xong rồi hãy quyết định?”

 

【Bất ngờ ghê, sao lại hỏi em nữa rồi?】

 

【Sai quy trình rồi nha, mấy người trước đều diễn xong anh mới hỏi em cảm nhận, sao đến Dương Tuyết Yến mới tự giới thiệu thôi anh đã sốt sắng hỏi ý em rồi?】

 

【Chẳng lẽ đây là "sức mạnh của cốt truyện"?】

 

Nghe Thẩm Ưu cứ nói hết câu này đến câu khác trong lòng, mọi người đều đơ ra. Dương Tuyết Yến cũng nghe thấy, đứng tại chỗ giữ nụ cười mà có chút cứng ngắc, ai cũng thấy rõ sự lúng túng.

 

Nếu không nhờ mấy lời trong đầu Thẩm Ưu, Thẩm Thanh Dương còn không nhận ra hóa ra mình và em gái có “quy trình” giao lưu hẳn hoi.

 

“Cốt truyện”?

 

Là đạo diễn, anh đương nhiên quen thuộc với khái niệm này, nhưng cũng không chắc ý Thẩm Ưu có phải đang nói về cái đó không.

 

Nghe em gái nói chờ xem diễn xong rồi hãy quyết, anh vô thức nghĩ rằng chắc cô đang ám chỉ diễn xuất của Dương Tuyết Yến không ổn, bèn gật đầu: “Cũng đúng, em diễn đoạn này thử xem.”

 

Anh ra hiệu cho Dương Tuyết Yến tới lấy kịch bản.

 

Cô xem xong đoạn đó thì nhanh chóng nhập vai.

 

Ngoài dự đoán — diễn rất tốt!

 

Thẩm Thanh Dương có hơi khó hiểu rồi.

 

“Ưu Ưu, bây giờ thì sao? Em thấy Dương Tuyết Yến diễn thế nào?”

 

Mọi người đều thầm thắc mắc: hôm nay đạo diễn Thẩm sao vậy, cứ hỏi ý kiến của cô em gái ngoại đạo mãi?

 

Thẩm Ưu mỉm cười: “Diễn xuất tốt, ngoại hình cũng xinh đẹp, đúng là sinh ra để đóng vai trong phim anh hai!”

 

【Diễn tốt, đẹp nữa, sau này càng tiện để vu oan cho anh là quy tắc ngầm nha!】


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com