Thích thầm vốn dĩ là chuyện của một người, nhưng hôm nay, nhật ký bị lan truyền khắp lớp, thực sự đã gây phiền phức cho cậu ấy.
"Không sao."
Bùi Xuyên mỉm cười ôn hòa:
"Là bọn họ bắt nạt người khác, không liên quan đến cậu."
"Chu Vụ," giọng cậu ấy chợt đổi, tiến lại gần tôi hơn một chút:
"Những điều cậu viết trong nhật ký... đều là thật sao?"
"Tôi..."
Bị chính người mình thích nhắc đến chuyện xấu hổ ấy, tôi căng thẳng đến mức không biết phải nói gì.
"Là... không phải..."
Cậu ấy bỗng bật cười.
"Tôi thấy cậu đáng yêu lắm, không giống những cô gái khác chút nào."
Tôi hoàn toàn sững sờ.
Tôi không muốn tự huyễn hoặc bản thân, nhưng ánh mắt dịu dàng của Bùi Xuyên khiến lòng tôi rối bời.
Lòng bàn tay ấm áp đặt lên vai tôi, khoảng cách giữa chúng tôi ngày càng thu hẹp.
Tôi lờ mờ nhận ra điều gì đó, nhưng cơ thể lại cứng đờ, không biết nên phản ứng thế nào.
Hơi thở của cậu ấy ngày càng gần, mang theo một chút nóng bỏng...
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟 🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶 🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Đột nhiên.
Một bàn tay mạnh mẽ ấn c.h.ặ.t đ.ầ.u tôi xuống—
Trên đỉnh đầu vang lên tiếng cười lạnh của Bùi Xuyên.
Hoàn toàn khác với sự ôn hòa thường ngày, giọng điệu lúc này tràn đầy khinh miệt và chế giễu.
"Chu Vụ, cậu thực sự nghĩ rằng, tôi sẽ hôn cậu sao?"
"Không tự soi gương mà nhìn lại gương mặt mình à?"