Khác với biểu lộ nhẹ nhõm của Trần Thanh Dương, sự đắc ý của Đại trưởng lão và ánh mắt đầy thâm thúy của Trần phu nhân, Tú Anh phú bà lại hết sức lạnh nhạt.
Cô hiểu rõ Chính Nam, chiêu số như vừa rồi nếu như hắn muốn tránh thì chỉ cần một ý nghĩ, thậm chí muốn đá nát nó cũng không phải là không thể, ở đâu ra chuyện Không thần sứ cứ như vậy b·ị đ·ánh bại chứ.
"Anh ấy muốn m·ưu đ·ồ gì đó sao? Hay là... vẫn muốn che giấu thực lực?" - Tú Anh phú bà suy nghĩ rất nhiều: "Độ Kiếp sơ kỳ đã ra rồi, chẳng lẽ anh còn sợ phía sau sẽ tiếp tục nhảy ra Độ Kiếp trung kỳ thậm chí độ kiếp hậu kỳ hay sao?"
"Hừ, nếu mày có cách ra khỏi đó thì tao khuyên mày nên làm liền đi." - Trần Thanh Dương cảm thấy ăn chắc nên bắt đầu nghĩ cách ghi điểm trước mặt Tú Anh phú bà: "Ở trong đó chịu thiên lôi, địa hỏa dày vò thứ nhất là đau đớn, hai nữa là sẽ ảnh hưởng căn cơ, cho nên..."