"Bạch Vô Thường, khá khen cho cô trong tình huống bị hạn chế nhiều như vậy vẫn có thể chạy được, nhưng tất cả chỉ đến đây thôi... Ủa!?" - Nhân yêu cảm thấy có chút ngờ ngợ: "Hình như mình nói cái này rồi hay sao ấy nhỉ? Cảm giác thật quen thuộc...
Mà, kệ đi...
Để tôi xem trạng thái này của cô duy trì được bao lâu, chờ cô gục xuống tôi sẽ mang xác cô về để nghiên cứu thử xem, hahaha! Cô cũng đừng mong c·hết rồi sẽ được yên thân, thuộc hạ của tôi vẫn đang chờ đấy, hahaha!"