Nhã Điển Thần đưa bàn tay mỹ miều của mình lên với về phía Chính Nam, nhưng những gì cô với được chỉ là khoảng không trống trải.
"Đừng đi... mà..."
Trái tim cô đau nhói, một bỏ tiếng đi, một từ trả lại, một cảm câu ơn và đặc biệt là lời tạm biệt cuối cùng như từng vết dao đâm sâu vào trái tim đã băng giá hàng trăm ngàn năm của một trong những vị Thần lạnh lùng nhất Tam Giới.