"Nhân Hoàng đại nhân, ngài thua rồi." - Chính Nam mỉm cười đứng sau lưng Lý Thư Hoàng, tay phải cầm ngược Thuận Thiên Kiếm, mũi kiếm kề sát vào cổ cô: "Cảm ơn ngài vì đã nhường tôi, cũng cảm ơn vì sự giúp đỡ của ngài với nó."
Nó mà Chính Nam đang nói tới chính là Thuận Thiên Kiếm, thứ lúc này đang sáng óng ánh màu vàng chói lọi một cách đầy Thần Thánh.
Về lý mà nói Lý Thư Hoàng không thua, Chính Nam cũng chẳng chân chính thắng cuộc. Thế nhưng kết cục này xảy đến như một tất yếu cả hai người đều biết rõ.