Đường Tranh đã làm việc ở trung tâm thương mại được vài ngày, cô hành sự quyết đoán, thái độ cứng rắn, không phải là một quả hồng mềm mặc người nắn bóp, cô mà không vui đuổi việc ông ta thì......
Trong thời gian ngắn ngủi, trên trán Diêu giám đốc, rịn ra một tầng mồ hôi lạnh.
Ông ta không dám hỏi Đường Tranh bây giờ đang ở đâu nữa, chuẩn bị cúp điện thoại.
"Ba tôi muốn hợp tác với Vi Thác, tôi muốn thúc đẩy chuyện này."
Đường Tranh không cho Uyển Thiệu Khang một địa chỉ xác thực, ông ta vẫn sẽ để người khác thử dò xét cô.
Đường Tranh mở miệng trước khi Diêu giám đốc cúp điện thoại.
"Tổng giám đốc Đường đi gặp Lục tổng của Vi Thác rồi?"
"Đúng vậy."
Đường Tranh khi nói chuyện, nhìn về phía Lục Yến Thanh.
Lục Yến Thanh đang tư thái tùy ý ngồi trên ghế sofa, lật xem tạp chí.
Anh ta cách Đường Tranh không xa, nghe rõ những lời cô nói.
Ánh mắt Đường Tranh như mang theo móc câu, móc vào vết cắn trên n.g.ự.c và lòng bàn tay anh ta, môi anh ta khẽ động: "Có việc?"
"Tạm thời không có."
Đường Tranh khi Lục Yến Thanh mở miệng nói chuyện, đã bật loa ngoài, người ở đầu dây bên kia có thể nghe rõ giọng nói của anh ta.
Đường Tranh cảm ơn sự phối hợp của anh, nói với Diêu giám đốc một tiếng, cúp máy.
Ở đầu dây bên kia, điện thoại của Diêu giám đốc cũng bật loa ngoài.
Uyển Thiệu Khang và Uyển Hinh Nguyệt đứng bên cạnh ông ta, chờ điện thoại cúp máy, Uyển Thiệu Khang vội vàng hỏi Uyển Hinh Nguyệt: "Con đã gặp Lục tổng rồi, vừa rồi là giọng của Lục tổng?"
"Hình...... hình như là vậy."
"Con chắc chứ?"
Giọng nói của Lục Yến Thanh trầm thấp từ tính, âm sắc hơi lạnh, ngữ điệu không nhanh không chậm, âm thanh không lớn, lại cực kỳ có sức xuyên thấu và uy hiếp, vô cùng dễ nghe.
Từ sau ngày Uyển Hinh Nguyệt gặp Lục Yến Thanh, bên tai cô ta luôn thỉnh thoảng vang lên giọng nói của anh ta, cô ta sẽ không nghe nhầm.
Uyển Hinh Nguyệt gật đầu, không ngừng nguyền rủa Đường Tranh trong lòng.
Đồ đê tiện!
Cô ta biết ngay con đê tiện đó sẽ không an phận, lại có thể lấy danh nghĩa hợp tác để quyến rũ Lục tổng!
Lục tổng là thanh niên tài tuấn, sao có thể để ý đến người đàn bà đê tiện đã sinh hai đứa con hoang!
Sắc mặt Uyển Thiệu Khang tái mét một vùng: "Hợp tác với Vi Thác là ý của anh rể, nếu Đường Tranh có thể thúc đẩy sự hợp tác giữa Vi Thác và trung tâm thương mại, anh rể và những cấp cao khác sẽ ghi cho cô ta một công, sau này sẽ gây thêm khó khăn cho chúng ta trong việc đá cô ta ra khỏi trung tâm thương mại. Chúng ta phải ngăn cản chuyện này!"