Tôi Mang Theo Đám Nhãi Con Ở Nhà Trẻ Đi Cầu Sinh

Chương 35



Thích Mê sử dụng một tấm da cũ làm bao da bên ngoài, hoàn mỹ bó chặt vào vòng eo của cô, đồng thời cô cũng đặc biệt thiết kế một cái cúc chìm để thanh loan đao không bị rơi rớt khi cô di chuyển và chạy nhảy nhưng lại có thể nhanh chóng rút đao ra trong trường hợp chuẩn bị tấn công.

Trước khi ra ngoài, cô lấy thêm một cái búa trong hộp dụng cụ, ném nó vào cốp xe dưới chỗ ngồi của một chiếc xe gắn máy đang đậu ngay trước cửa.

Đồng hồ nhiên liệu của xe máy hiển thị xe còn lại một nửa bình xăng, nếu như không đủ dùng, cô sẽ phải sử dụng chiếc búa này đập mở cây xăng của một trạm xăng dầu gần đó tiếp nhiên liệu.

Chiếc xe máy này là do cô nhặt được trên đường về buổi tối hôm qua, dùng để kéo ba chiếc xe hàng nặng nề buộc chặt bằng dây thừng trở lại. Lúc gần đến nơi, nghe thấy âm thanh không đúng, cô đã nhanh chóng tháo bỏ dây thừng và phóng xe về đây, nếu không có nó, cô đã không thể xuất hiện kịp thời như vậy được.

Nghĩ đến tình cảnh con quái vật chỉ thiếu vài phút nữa đã phá tan lớp cửa kính chui vào, đến giờ lòng cô vẫn còn hốt hoảng.

Thích Mê xóa tan những suy nghĩ lộn xộn, đội mũ bảo hiểm, khởi động xe máy, gầm rú lao vào sâu trong thành phố.

Cửa hàng và cột đèn hai bên lề đường nhanh chóng lùi lại phía sau, đèn pha phía trước xe gắn máy rất sáng, trải rộng ra cả một khoảng trắng phía trước.

*

Không lâu sau, một bóng người nhảy đột ngột nhảy ra từ trong con hẻm nhỏ.

Eva mặc một chiếc áo khoác dài có hoa văn ngụy trang, vẫy tay hào hứng gọi: “Hey! Bên này có người!”

Thích Mê dừng xe máy lại, cởi mũ bảo hiểm ra, khẽ mỉm cười.

Eva ngẩn ngơ một thoáng, bước lên phía trước: “Mê?”

Thích Mê khẽ nhướng mày: “Cô cho rằng có người bạn đồng hành mới nào đó xuất hiện sao? Đáng tiếc quá, vẫn là tôi đây.”

“No, tôi rất ngạc nhiên đấy! Cô đã quyết định từ bỏ đám nhỏ ngốc đó, chuẩn bị hành động cùng tôi sao?” Eva đầy mặt chờ mong, vừa nói vừa sẵn sàng dang tay ôm lấy Thích Mê.

Thích Mê đẩy cô ấy ra: “Không phải, lần này tôi đặc biệt đến tìm cô vì muốn nhờ cô cứu một đứa trẻ giúp tôi.”

“What?!” Eva nghiêng đầu, sự mong đợi lập tức bị sự cạn lời thay thế: “Come on! Mê, chắc hẳn cô cũng đã đoán được tôi sẽ không đồng ý. Tôi nói với cô rồi, tôi ghét những đứa trẻ thích khóc lóc và gây rắc rối nhất! Cho nên, sorry...”

Cô ấy nhún vai, nhấc đao lớn vác lên vai, xoay người rời đi.

Thích Mê ngồi trên xe gắn máy, hơi ngẩng đầu lên: “Thế làm một giao dịch thì sao?”

“Giao dịch gì?” Eva quay lại.

Thích Mê: “Tôi cung cấp thông tin thế giới này cho cô, cô cứu một đứa trẻ cho tôi?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Eva nghe xong liền cảm thấy nực cười: “Mê, đầu óc cô bị mấy đứa nhỏ kia hạ cổ rồi hả? Chắc hẳn cô cũng biết, cho dù cô không nói thì sớm muộn gì tôi cũng có thể nhanh chóng tìm ra. Tìm hiểu thông tin về thế giới tận thế vốn là hành động cơ bản của người chơi chúng ta. Bây giờ cô lại nói với tôi, cô muốn giao dịch với tôi sao?”

Biểu cảm trên gương mặt Eva thậm chí còn tỏ ra thất vọng hơn trước, cô ấy cất tiếng thở dài.

Nguyệt

Thích Mê không nghĩ như vậy, cô tiếp tục mỉm cười: “Đương nhiên, sớm muộn gì cô cũng sẽ biết... Nhưng tôi có thể khẳng định với cô, nếu như tôi không nói thì cô sẽ không thể tìm được câu trả lời trong thành phố này đâu.”

Eva chế nhạo: “Đừng dùng thủ đoạn lừa người mới đến như tôi, Mê này, tôi cũng là người chơi có kinh nghiệm đấy.”

“Cô không tin đúng không?” Thích Mê khẽ xì một tiếng, ném mũ bảo hiểm vào trong tay cô ấy, vỗ vỗ yên sau: “Tôi sẽ đưa cô đi một vòng, rồi cô sẽ hiểu.”

Eva dạng chân ngồi lên, hai tay đỡ yên sau của xe.

Thích Mê tủm tỉm cười, khởi động xe.

*

Mấy phút sau, cô đưa Eva tới một cửa hàng quần áo trẻ em.

Sau khi dừng xe lại, cô bật đèn flash trên điện thoại di động, dẫn đầu đẩy mở cửa kính cửa hàng.

Eva theo sau.

“Nhìn bên kia.” Thích Mê nâng điện thoại di động lên, chiếu đèn về phía cửa phòng tắm.

Mông của hai con chuột biến dị xám đen lộ ra từ bên cạnh cánh cửa, trong bầu không khí im ắng, họ có thể nghe được tiếng nhai nuốt của chúng.

Ánh sáng mạnh mẽ tác động đến, hai con chuột biến dị đột ngột ngẩng đầu lên, mặt mũi đầy m.á.u đỏ tươi.

Chít chít!

Một giây sau, hai con chuột chạy như bay tới.

Eva khẽ nhíu mày, rút thanh đao dài sau lưng vung tới, hai con chuột nhanh chóng bị xẻ thành hai nửa.

Thích Mê không dừng bước, tiếp tục giẫm lên con chuột đi vào trong phòng tắm.

Eva xách đao lớn đi sát phía sau.

Trong ánh sáng trắng, một khúc xương trắng bị quấn trong áo khoác lộ ra. Trên thân thể của bộ xương còn có vài con côn trùng đen trắng bò lúc nhúc. Thực ra nói đây là bộ xương trắng cũng không phải, bởi vì ngoài đầu và tay, trên thân thể con người này vẫn còn ít thịt vụn đỏ tươi đang bị chuột gặm nhấm dở ở trên đùi.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com