Tôi Mơ Thấy Sếp Ba Đêm Liên Tiếp

Chương 5



5 Khi tỉnh dậy, tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi, thậm chí còn mệt hơn cả không ngủ.

Mẹ nó, tôi không bao giờ muốn mơ thấy Lục Ngôn nữa.

Lục Ngôn đối diện tôi cũng có vẻ mặt giống vậy.

Anh ấy từ vai trò áp trại phu nhân bước ra.

"Nếu chúng ta không thể ngủ cùng nhau, vậy thì tách ra ngủ, ban ngày em ngủ, ban đêm tôi ngủ."

Tôi không đồng ý! Tại sao tôi lại phải chuyển từ ca ngày sang ca đêm!

"Em bảo tôi ngủ ban ngày, làm việc ban đêm, công ty còn hoạt động được không? Em không muốn được trả lương cho à?"

Được rồi, anh là người trả lương, anh là thần tài, có tiền thích làm gì thì làm.

Nhưng mà, nếu tôi làm ca đêm, công việc của tôi sẽ sao? Các đồng nghiệp của tôi không thể theo tôi làm ca đêm hết chứ.

Lục Ngôn không hổ là tổng giám đốc, đầu óc rất nhanh nhạy, anh ấy bảo tôi làm trợ lý cá nhân của anh, như vậy thì những đồng nghiệp có công việc liên quan chỉ còn lại anh ấy.

"Tôi là sinh viên tốt nghiệp 985…"

"Lương sẽ tăng 50%."

"Tôi có thể làm được mọi công việc."

Tôi quay lại bàn làm việc thu dọn đồ đạc, tiểu Mễ sợ hãi nhảy dựng lên.

Sau đó lại rất chu đáo an ủi tôi: "Bị sa thải cũng tốt, tôi suýt bị trầm cảm khi chỉnh sửa kế hoạch của cậu rồi, thật sự không hiểu, cậu học ngành sử sao lại đi làm marketing cho app tài chính làm gì."

Đương nhiên là vì tiền rồi.

Sau khi tốt nghiệp, tôi đã không tìm được việc trong nửa năm, vì tôi vừa bệnh lại vừa thất tình.

Biết tôi sẽ phải phẫu thuật, thằng đàn ông khốn ấy bỏ đi nhanh hơn cả thỏ.

Chỉ để lại một tin nhắn chia tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/toi-mo-thay-sep-ba-dem-lien-tiep/chuong-5.html.]

"Ôn Đóa Đóa, chúng ta đều là người trưởng thành, hy vọng em có thể hiểu cho hoàn cảnh của anh."

Hiểu, tôi rất hiểu.

Anh ta trưởng thành đến mức vừa gửi tin nhắn chia tay cho tôi xong, đã vội vàng cùng phú bà trong bãi đỗ xe của trường làm trò tình tứ.

Là tôi không xứng với anh ta.

Có lẽ là do số phận của tôi đã bị tổn thương, u não lành tính, phẫu thuật phục hồi rất tốt.

Tuy nhiên, tôi đã thay đổi hoàn toàn hướng đi nghề nghiệp, tôi quyết tâm muốn bước vào giới tài chính, vì tôi cũng muốn trở thành một phú bà.

Nhưng quả thực, làm marketing không phải là sở trường của tôi.

Tôi vỗ vai tiểu Mễ: "Để cậu thất vọng rồi, tôi chỉ là chuyển công tác thôi."

Để thuận tiện giám sát tôi ngủ ban ngày, Lục Ngôn đã đặt bàn làm việc của tôi trong văn phòng của anh ấy.

Sau khi trở thành trợ lý riêng của Lục Ngôn, công việc của tôi trở thành việc ban ngày ngủ ở công ty, tối đến thì về nhà anh ấy dọn dẹp, nấu ăn, giặt đồ, nhận gửi hàng... như một người giúp việc.

Nhưng khi tôi than thở chuyện này với Tiểu Mễ, bắt đầu bằng câu "Mình có một người bạn", cô ấy lại bảo "Thật ngọt ngào, đây chẳng phải vợ sao?"

Cô ấy bị điên rồi, tôi khẳng định.

Lục Ngôn cho tôi đăng ký vân tay vào căn hộ sang trọng của anh ấy, tôi ngơ ngác nhìn anh với ánh mắt sáng rực.

"Giám đốc Lục, căn nhà này bao nhiêu tiền vậy?"

"Chắc khoảng hai trăm năm tiền lương của em."

"Sao lại nói lời ác vậy? Không sợ tôi bỏ thuốc vào đồ ăn của anh à?"

"Thế hệ 985, nên biết giữ vững giáo huấn của Đảng và nhân dân, tôi tin em."

Lúc trước tôi không nhận ra, Lục Ngôn hóa ra cũng khá hài hước.