Tôi Phong Thần Ở Tinh Tế Nhờ Phim Điện Ảnh Địa Cầu

Chương 196





Độ thảo luận của phim cao, người vui nhất không ai khác chính là quản lý của Diệp Thiên Tiếu, anh Du.

Anh khen Diệp Thiên Tiếu thật có mắt nhìn, có tầm nhìn xa.

Các số liệu tìm kiếm tăng vọt không nói, ngay cả những lời mời quảng cáo trước đây khó lòng nhận được giờ cũng tự tìm đến. Chỉ sau hai tập phim, địa vị của anh trong giới đã ổn định thêm một bước: "Chỉ là... fan mới đều cảm thấy cậu đặc biệt yếu đuối, đặc biệt cần chăm sóc, đang giục chúng ta thuê vệ sĩ cho cậu đấy."

Video trong điện thoại, chỉ thấy tràn ngập nước biển và một mảng đen nhỏ.

Làn da đen bóng mượt mà, căng mọng.

Ống kính có hạn, chỉ chiếu được một phần nhỏ da thịt của chàng đỉnh lưu.

"Nhưng vệ sĩ đánh không lại cậu mà~."

Một con cá voi sát thủ có thể dùng đuôi đập ngất cả một vòng vệ sĩ cấp A, kiêu ngạo vỗ vỗ bụng mình.

Nó vừa có làn da đen gợi cảm, lại có làn da trắng lạnh lùng.

Trên đời sao lại có sinh vật hoàn hảo như nó chứ!

"Ai, nếu khán giả muốn thấy cậu yếu đuối, thì cậu diễn yếu đuối một chút, tỏ vẻ được bảo vệ cũng được."

Diệp Thiên Tiếu đang có tâm trạng tốt, liền đồng ý yêu cầu của người quản lý.

Con cá voi sát thủ bơi lên mặt nước, đồng thời biến trở về hình người. Thế là nhoi lên khỏi mặt nước là một chàng thanh niên vai rộng eo thon, đẹp trai.

Đây là bãi biển riêng trong khuôn viên Phi Thúy Hào, chỉ dành cho anh sử dụng một mình.

Anh bơi đến bờ, làm nũng với đạo diễn đang dùng quang não cá nhân dựng tập ba: "Đạo diễn Sở, lần sau cậu muốn đóng vai mãnh nam."

"...Mãnh nam?"

Sở Tân ngẩng mắt nhìn xuống.

"Tức là cái kiểu mãnh nam thép, cứng rắn ấy ạ."

Ngoài những lần hiếm hoi livestream để trực tiếp nói chuyện với khán giả, Sở Tân ít khi dùng từ ngữ dễ thương. Giọng điệu cô luôn chắc chắn, tự tin, không cho phép nghi ngờ. Ngược lại, những người thân cận cô, ví dụ như Carrie, đều mềm mỏng và thích làm nũng. Con cá voi sát thủ này cũng "anh anh" và "làm nũng" liên tục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Sở Tân vô tình dập tắt: "Mãnh nam thép sẽ không "anh anh anh"."

Diệp Thiên Tiếu trầm ngâm một lát, phát hiện làm nũng bằng hình người không hiệu quả, Đạo diễn Sở không chịu được bộ dạng này.

Thế là anh biến trở lại thành một đống thạch trái cây đen trắng trên bãi biển, biểu diễn màn lăn lộn của cá voi béo, lăn cho mình dính đầy cát: "Tôi hung dữ không ạ? Tôi thấy cô hung dữ lắm đấy!"

Hung dữ hay không không biết.

Nhưng đáng yêu thì rất đáng yêu.

Sở Tân đặt quang não cá nhân xuống, nhón một miếng gà rán cho vào miệng. Nghĩ nghĩ, lại xách thùng đá lên lấy một con cá hồi tươi ném tới đầu con cá voi sát thủ. Chỉ thấy cục mập mạp linh hoạt này cuộn tròn lại với tốc độ như sấm sét, vừa vặn ngậm lấy con cá hồi béo múp, "a ô" nuốt chửng.

Cô không khỏi cảm thấy một chút niềm vui khi cho sư tử biển ăn.

"Không đủ nhét kẽ răng đâu."

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Con cá voi sát thủ béo: "Đạo diễn Sở, cô cứ có cảm giác tôi đang nghĩ đến những chuyện rất... thất lễ."

Sở đạo dời ánh mắt đi: "Sao lại thế? À đúng rồi, muốn chơi bóng không? Tôi đi mua một quả nhé?"

"...Tôi không dùng đỉnh đầu để chơi bóng!!!"

Cá voi sát thủ vĩnh viễn không chịu khuất phục!

Sở đạo: "Tôi đột nhiên thấy có một vai nam chính rất cứng rắn, rất đẹp trai, rất thích hợp với cậu."

Ba phút sau, con cá voi sát thủ béo tự trả tiền mua một quả bóng cao su nhiều màu sặc sỡ, chơi đá bóng bằng đỉnh đầu trên bờ biển.

Sở Tân cười ha hả rất nhiều, lại đẩy đống cát cạnh ghế bãi biển ra, đào anh chàng bác sĩ mình đã chôn lúc nãy lên: "Thật sự là muốn cho anh trải nghiệm niềm vui khảo cổ à?"

May mà quyền sử dụng bãi biển riêng hôm nay chỉ thuộc về họ.

Nếu không du khách đến đây chơi cát, đắp lâu đài cát, đào đào đào ra một bộ xương trắng, thì đáng sợ biết bao.

Anh chàng bác sĩ bị chôn rồi đào lên, giọng yếu ớt nói: "Mặt trời nhân tạo lớn quá..."

Nấm nhỏ thích ở nơi ẩm ướt âm u.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com