Tôi Phong Thần Ở Tinh Tế Nhờ Phim Điện Ảnh Địa Cầu

Chương 434





Bộ trưởng Bộ Du lịch đành phải đeo lên chiếc mặt nạ đau khổ: “Đế Tinh của chúng ta có viện bảo tàng di tích văn hóa, có lăng mộ các Hoàng đế nhiều đời, có đấu trường cổ thú, có Lâu đài Tự Do… Vậy mà anh lại dẫn cô ấy đi xem phim, đến khu trò chơi điện tử chơi những trò mà ở Liên Bang cũng có thể chơi đến phát chán!? Tại sao không đi ăn những món đặc sản Đế Quốc của chúng ta? Nhà hàng Đại Gia Lạc lại càng kỳ quặc hơn, đó là chuỗi cửa hàng thức ăn nhanh của Liên Bang mở ở Đế Tinh, chẳng có lấy một xu liên quan gì đến văn hóa Đế Quốc chúng ta cả! Nông cạn, quá nông cạn! Tôi thật sự quá thất vọng về thế hệ trẻ Đế Quốc ngày nay!”

Ông ta suy sụp đến mức nào ư?

Điều này cũng giống như việc dẫn một vị khách quý đến Trung Quốc, không đưa người ta đi xem Cố Cung, Trường Thành, không mời người ta ăn vịt quay và vô số món đặc sản trứ danh, mà lại dẫn đi ăn KFC, McDonald’s, uống Starbucks vậy, quá sức tưởng tượng.

Bỏ lỡ cơ hội quảng bá quan trọng, Bộ trưởng Bộ Du lịch vô cùng đau lòng, chỉ ước gì lần sau có thể trực tiếp nhét lịch trình vào tay ngôi sao tên Diệp Thiên Tiếu này.

Những chuyện liên quan đến chính trị này, Diệp Thiên Tiếu không hề hay biết.

Anh có chút hiểu biết về gia thế của Sở Tân, tuy không hỏi thẳng ra nhưng cũng đoán được cô không có thiện cảm gì nhiều với Đế Quốc, nên cứ theo sở thích hẹn hò của giới trẻ mà dẫn cô đi chơi thật vui một ngày.

Sở Tân cũng rất hứng thú với những khu vui chơi mà giới trẻ thời Tinh Tế thường lui tới. Vốn dĩ Diệp Thiên Tiếu không định đưa cô đến những quán ăn nhanh bình dân như vậy, nhưng chính cô đã chủ động đề nghị, muốn có thêm tư liệu để quay phim.

Nếu cô muốn đi, Diệp Thiên Tiếu không có ý kiến gì.

Thế là mới có cái lịch trình “nông cạn” khiến giới thượng lưu Đế Quốc chỉ muốn chửi thề.

Sau một ngày, Sở Tân lên phi thuyền trở về. Trước khi được Diệp Thiên Tiếu tiễn lên tàu, cô mới sực nhớ ra: “…Anh vốn là người Đế Tinh, sao lại cùng tôi xuất phát từ Liên Bang?”

Đám đàn em của Diệp Thiên Tiếu đi phi thuyền là vì tiện đang chạy lịch trình ở Liên Bang.

Chẳng lẽ anh cũng vậy?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Diệp Thiên Tiếu: “Tôi đến Liên Bang trước, rồi lên tàu của cô chứ sao.”

“…”

Không đợi Sở Tân nói gì, Diệp Thiên Tiếu đã đưa cho cô một chiếc vali xách tay nhỏ: “Đồ ăn vặt đó, lúc về buồn chán có thể lấy ra ăn cho vui. Tôi đi trước đây.”

Lên tàu rồi, Sở Tân vẫn cứ suy nghĩ về chuyện này.

Carrie nhìn thấy chiếc vali xách tay mà cô chưa từng thấy bao giờ, thắc mắc: “Cậu mua khi nào vậy? Có phải đói bụng rồi không? Trên phi thuyền có nhà ăn, chúng ta có thể cùng đi ăn.”

Sở Tân lắc đầu: “Bạn bè cho đồ ăn vặt.”

Phi thuyền cô đi giống như một du thuyền sang trọng, không cần phải gò bó trong những chỗ ngồi chật chội như đi máy bay, có phòng riêng để nghỉ ngơi, có thể tự do hoạt động, cũng có thể tụ tập ở khu vực chung để dùng bữa và trò chuyện.

Chiếc vali xách tay rất nhỏ.

Bề mặt nó điểm xuyến những hạt lấp lánh màu xanh biển pha hồng, nhỏ nhắn, tinh xảo lại xinh đẹp.

Sở Tân trở về phòng rồi mới mở chiếc vali xách tay ra.

Khoảnh khắc chiếc hộp được mở ra, một giai điệu du dương khe khẽ vang lên, chiếc vali xách tay là một mô hình vũ trụ thu nhỏ – nếu Diệp Thiên Tiếu nói là đồ ăn vặt, vậy thì nó chắc chắn có thể ăn được.

Mô hình vũ trụ thu nhỏ này có chừng tám hành tinh nhỏ, mỗi viên một màu sắc khác nhau, xung quanh lơ lửng những đám mây khói màu tím hồng. Sở Tân nhón lấy một mẩu bỏ vào miệng, nó lập tức tan ra thành vị ngọt thanh, cảm giác giống như ăn kẹo bông gòn vậy.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Sở Tân càng nhìn, càng cảm thấy mô hình vũ trụ này quen mắt.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com