Nhưng điều hài hước là Nữ vương Bò Cạp Tinh, mẹ cô, lại chẳng mảy may hứng thú với kho tri thức vô tận của vũ trụ.
Sở Tân từng tò mò hỏi mẹ ngày thường làm gì.
Câu trả lời? Chẳng làm gì cả. Đúng chuẩn “người nằm phẳng” số một vũ trụ, sống kiểu cá mặn đỉnh cao.
Lúc đó, Sở Tân đang ngập trong hàng tá kế hoạch, ước gì chia mình thành ba để làm việc. Nghe mẹ đáp, cô không nhịn được mà nghĩ thầm: Sao mẹ không cho mượn bộ não dùng tạm nhỉ? Ý tưởng này chưa kịp thốt ra, nhưng với tinh thần lực vượt xa cô, nữ vương đã bắt sóng được.
Mẹ không giận, chỉ buông một câu: [Con thật đáng sợ.]
Giờ đây, Sở Tân không ngẩng đầu, đáp Diệp Thiên Tiếu: “Đang phối hợp làm kế hoạch du lịch với cậu.”
Địa điểm du lịch là do Diệp Thiên Tiếu, Carrie và Shanra cùng bàn bạc chọn lựa.
Hồi mới debut, anh Du từng phàn nàn viên ngọc thô nhà mình chẳng biết lấy lòng ai. Nhưng với IQ và EQ cao ngất của cá voi sát thủ, làm gì có chuyện anh không rành giao tiếp? Chỉ là anh có muốn hay không thôi. Trong mắt hậu bối ở phim trường, Diệp Thiên Tiếu luôn được chấm điểm A về độ hòa đồng và danh tiếng.
Và giờ, trước cả khi Sở Tân kịp nhận ra, anh đã thân thiết như người nhà với bạn thân và mẹ nuôi của cô.
Diệp Thiên Tiếu ngồi xuống cạnh cô, liếc nhìn tài liệu cô đang đọc:
[Chương 6 - Bí mật đẫm m.á.u sau cuộc bầu cử thủ lĩnh tộc thằn lằn Địch Ni]
“…”
Anh cố giữ giọng bình tĩnh: “Nếu tôi nhớ không lầm, chuyến này chủ đề là ẩm thực, đúng chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Đúng thế. Ẩm thực là một phần của văn hóa, mà văn hóa thì gắn liền với lịch sử, chính trị. Có quá nhiều thứ để đào sâu, nên phải nghiên cứu tài liệu trước đã.”
Sở Tân quay sang, giải thích với vẻ nghiêm túc.
Trước người ngoài, cô lạnh lùng đến mức không thể ví với loài mèo, mà giống rắn độc hay côn trùng m.á.u lạnh hơn. Nhưng với người thân quen, lớp vỏ băng giá ấy che giấu một linh hồn nghiêm túc đến mức đôi khi ngốc nghếch. Bỏ qua hào quang thần tượng anh minh thần võ, Diệp Thiên Tiếu thỉnh thoảng thấy cô thật đáng yêu: “Vậy cô gọi cái này là nghỉ sao?”
“Ừ, nghỉ mà. Mang theo mẹ nuôi và bạn thân nữa.”
Công việc thì cô không bao giờ kéo gia đình vào. Nhưng nếu mẹ nuôi nằng nặc đòi đi, cô có thể nhượng bộ, miễn không ảnh hưởng việc quay.
Đây chính là kiểu nghỉ phép rất “Sở Tân”.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Diệp Thiên Tiếu chép miệng: “Bà chủ Tân Lão nghiêm khắc thế này cơ à.”
“Tôi không ép người khác làm vậy đâu.”
Sở Tân quay lại đọc tiếp.
Nhưng cô cảm giác Diệp chưa nói xong, nên tâm trí hơi phân tâm, tốc độ lật trang chậm lại. Sách điện tử trong không gian thực tế ảo tự lật theo nhịp đọc của cô, và chi tiết nhỏ này không qua mắt được bá chủ đại dương nhạy bén. Anh đắc ý, âm thầm ghi điểm: Sở đạo chú ý tôi hơn cả cuốn sách kia.
Anh >>> sách.
Cá voi sát thủ sung sướng trong lòng.
Anh hỏi tiếp, giọng hơi trêu: “Mang mẹ nuôi và bạn thân, còn tôi thì sao? Tôi là ai?”
Cả hai ngồi dưới sàn không gian thực tế ảo, lưng tựa sofa lười mềm mại, tạo bầu không khí gần gũi, thư thái. Nhưng Diệp vẫn giữ khoảng cách lịch sự, khéo léo dò thái độ cô.
“Tâm phúc?” Sở Tân nhớ lần trước anh tự nhận.