Tôi, Streamer Bảng Nhan Sắc, Donate Đi!

Chương 210: Để xem ai không biết xấu hổ như vậy



Anh Trứng ngồi đó như một linh vật, thân hình to lớn tiện thể ngăn chặn chen lấn trước quầy.

Mọi người đều xếp hàng ngay ngắn.

Cơ mà khi những người này đứng cạnh hắn xếp hàng, giá mà đừng chê bai quần áo nhà hắn là tốt rồi.

Không biết có phải học theo Lâm Tuế hay không, góp ý thẳng thắn, còn bảo hắn lấy sổ ghi chép ghi lại, đúng là chẳng sợ hắn tổn thương nhảy lầu mà.

Hắn cũng không phải không chịu được, vấn đề là Lâm Tuế bên kia gọi thì đừng có chạy nhanh như vậy chứ! Nói chuyện với hắn nói được một nửa, khó chịu lắm!

"Ồ, đây không phải anh Trứng sao? Nghỉ ngơi hả?"

Lâm Trứng Bự vẫn đang cúi đầu ghi lại ý kiến của một người, người tiếp theo xếp hàng đã đứng bên cạnh hắn.

Là giọng nam.

Hắn ngẩng đầu nhìn, một người đàn ông lạ mặt đeo khẩu trang đội mũ.

Người thích ăn mặc kiểu này nhiều lắm.

A Phục? Phong Lưu?

Nghe giọng không giống.

"Khí chất này của tôi, anh không nhận ra tôi?" Đối phương thấy ánh mắt hoang mang của Lâm Trứng Bự liền biết hắn không quen mình.

Lâm Trứng Bự khó hiểu: "Tôi nên quen cậu sao?"

Đối phương hơi sốt ruột: "Lúc ở phòng livestream làm chim mồi dụ tôi ném tiền, sao không nói không quen tôi? Hửm?"

"Khí chất người giàu có này của tôi, anh không đoán ra được?"

Hắn khoe toàn thân hàng hiệu của mình.

"À~" Người giàu có dễ tổn thương thế này, Lâm Trứng Bự đại khái đã đoán ra là ai rồi, "Cô Tinh Nhập Hoài?"

"Coi như anh có mắt nhìn!" Cô Tinh Nhập Hoài đắc ý hừ nhẹ một tiếng.

Lâm Trứng Bự nhìn hắn từ trên xuống dưới, thấy vẻ mặt hả hê của hắn liền muốn đả kích hắn một chút.

"Anh Cô Tinh sao còn phải xếp hàng vậy?"

Lâm Trứng Bự vắt chéo chân: "Thấy đãi ngộ của tôi chưa? Lâm Tuế đúng là không hiểu chuyện!"

Cô Tinh Nhập Hoài cười khẩy: "Đãi ngộ gì của anh? Ngồi đây chịu nhục?"

"Cậu..."

Cái gì gọi là chịu nhục! Đây gọi là góp ý thân thiện!

"Tự anh từ từ hưởng thụ đãi ngộ này đi, đại ca chân chính chúng tôi không đi cửa sau!"

Nói xong câu này, Cô Tinh Nhập Hoài đưa tay vỗ vào bụng Lâm Trứng Bự, chạy lên phía trước.

"Mẹ kiếp!"

Tức giận đến mức Lâm Trứng Bự đứng dậy định đá hắn một cái, tiếc là không đá trúng, còn suýt nữa rách quần.

Tại sao những người này đều thích vỗ bụng hắn? Coi bụng hắn là quả dưa hấu à!

...

Bên Lâm Tuế rất náo nhiệt, hàng dài dằng dặc, dù sao cũng có hộp quà bí mật để rút.

Tuy có yêu cầu bảng tên fan, nhưng chỉ cần cấp 3! Khác gì cho không!

Còn có nhân viên livestream của ban tổ chức đến quay cận mặt Lâm Tuế.

Nếu không phải nhan sắc đỉnh cao thì ai chịu nổi góc quay chết người này chứ?

Khác với những quầy giao lưu hỗn loạn khác, Lâm Tuế tự mình duy trì trật tự, còn có Lâm Trứng Bự thân hình vạm vỡ ngồi bên cạnh dọa người, fan ở đây rất khó làm loạn.

Có ý thức, văn minh lịch sự, ống kính không khỏi quay nhiều hơn một chút.

Không bao lâu sau, không biết nhân viên từ đâu đến nhỏ giọng hỏi Lâm Tuế: "Chị Tuế, thấy bên cạnh chị còn chỗ, có thể chen thêm một khách mời vào bên cạnh chị không?"

Chỗ trống bên cạnh Lâm Tuế là do fan xếp thành một hàng, không xảy ra tình trạng chen lấn, nên mới có.

"Tôi nhớ vị trí quầy giao lưu, lúc đầu đã sắp xếp xong rồi mà? Sao lại phải đến đây chen chúc?" Lâm Tuế hỏi.

Bao nhiêu khách mời lúc đầu đã định sẵn, vị trí cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, không thừa không thiếu, trừ khi có sự cố gì xảy ra ở những quầy khác.

Lâm Tuế cảm thấy khả năng này không lớn, sự kiện này ban tổ chức đã chuẩn bị rất lâu, sao có thể mắc lỗi sơ đẳng như vậy?

Nhân viên hình như cũng hơi ngại: "Thêm một khách mời đột xuất... Chúng tôi cũng không ngờ tới, xin lỗi..."

"Nhà ai đi cửa sau vậy?"

Đúng lúc đến lượt Cô Tinh Nhập Hoài, hắn nghe thấy lời của nhân viên, liền lên tiếng: "Nhiều chỗ như vậy cứ phải đến đây chen chúc? Làm gì? Thấy Lâm Tuế lên hình nhiều, muốn đến ké fame à?"

"Cái này..." Nhân viên ngẩn người, hận không thể tìm cái lỗ chui xuống đất: "Chắc... không phải nghĩ vậy đâu?"

Cô Tinh Nhập Hoài: "Vậy còn có thể nghĩ thế nào? Khách mời thêm ra thì cứ tìm chỗ nào đó dựng thêm một quầy là được rồi? Cứ phải đến đây tìm cảm giác tồn tại làm gì? Donate cho Lâm Tuế được mấy đồng rồi?"

"Này!"

Lâm Tuế vỗ hắn một cái: "Loại này mà anh cũng dám nói? Chán sống rồi à!"

Cô đã từng gặp Cô Tinh Nhập Hoài ngoài đời, nên vừa nhìn đã nhận ra đối phương.

Đại ca này cũng dễ gần, tuy hơi kiêu ngạo, nhưng có chuyện cũng rất nhiệt tình, chỉ là EQ có thể hơi thấp.

"Hừ... đang nói giúp em đấy!" Cô Tinh Nhập Hoài trừng mắt nhìn Lâm Tuế.

"Cậu ấy chỉ là nhân viên, cũng là nghe lời người khác, làm khó cậu ấy cũng vô ích."

Lâm Tuế quay sang nói với nhân viên: "Cậu bảo khách mời đó đến nói chuyện với tôi, bảo nhân viên bên cạnh hắn đến nói chuyện với tôi cũng được."

Cử nhân viên của ban tổ chức đến nói với cô là sao?

Chẳng có chút thành ý nào!

Nhân viên gật đầu: "Tôi biết rồi, đi ngay!"

Quá tốt rồi, cuối cùng cũng được đi!

Sau khi bị Cô Tinh Nhập Hoài vạch trần mục đích của vị khách mời kia, hắn cũng phản ứng lại, có thể là đối phương muốn đến ké fame.

Tình huống này cũng quá ngại ngùng!

May mà Lâm Tuế không làm khó hắn.

"Tôi muốn xem xem ai mặt dày như vậy!"

Cô Tinh Nhập Hoài không đi nữa, khoanh tay đứng chắn phía trước.

Lâm Tuế bê cho hắn một cái ghế: "Anh không đi ngồi cùng bàn với anh Trứng thì đừng chắn fan phía sau."

Cô Tinh Nhập Hoài: "???"

"Ai thèm ngồi cùng bàn với hắn chứ? Tôi muốn ngồi bàn chính!"

Hắn vừa mới cười nhạo Lâm Trứng Bự xong, giờ lại chạy đi ngồi cùng gã, hắn còn mặt mũi nào nữa?

Lâm Tuế chỉ vào phía sau mình: "Vậy anh đứng phía sau làm vệ sĩ đi."

Cô Tinh Nhập Hoài: "..."

"Không phải chứ, những người khác đâu? Không lẽ lại chỉ có mình tôi là đại ca?"

Làm vệ sĩ thì hắn rất sẵn lòng.

Nhưng chỉ có một mình hắn, lát nữa đánh nhau, song quyền không địch lại bốn tay, rất khó chịu.

Những lúc quan trọng thế này, mãi không thấy đám đại ca khác của Lâm Tuế đâu.

Chắc chỉ lúc "đánh" hắn mới xuất hiện thôi?

"Anh là chỉ?" Lâm Tuế giả vờ hỏi.

Cô Tinh Nhập Hoài nói: "A Phục đâu?"

Vừa dứt lời, giọng A Phục vang lên từ lối đi của nhân viên.

"Làm gì?"

Hắn chậm rãi đi đến đứng sau Lâm Tuế, ánh mắt lướt qua Cô Tinh Nhập Hoài.

Đáng tiếc hai người bọn họ người nào cũng che kín mít, dù biết thân phận của đối phương, nhưng lại không thấy được mặt thật của đối phương.

Bên Thẩm Đề cũng đến phần này rồi, có người khác trông coi cũng an toàn, hắn liền quay lại.

Cô Tinh Nhập Hoài nhìn hắn từ trên xuống dưới: "Anh ở đây là được."

Lát nữa đánh nhau không thể để mình hắn bị đánh.

"Đừng nghĩ linh tinh, không đánh nhau được đâu." Lâm Tuế nhắc nhở.

"Anh đùa à?" Một fan nữ phía sau Cô Tinh Nhập Hoài nói: "Đánh nhau cũng không đến lượt anh, Tuế nhà chúng tôi học gì, anh không biết sao? Mau tránh ra đi, đến lượt tôi rồi!"

Vừa nói, cô ta vừa đẩy Cô Tinh Nhập Hoài ra, thấy Lâm Tuế là lập tức biến thành khuôn mặt mê gái, a a a không ngừng.

Hưng phấn đến mức chụp ảnh cũng không chụp được.

Cô Tinh Nhập Hoài: "?"

Lớn mật!

Hắn là đại ca của Lâm Tuế đấy, vậy mà dám không coi hắn ra gì!