"Còn nữa, cái người đối diện kia, lúc nãy cô học đoạn này sai rồi, chân phải thế này..." Lâm Tuế không chỉ dạy dỗ Yến Tinh Ái, mà còn chỉ điểm Bánh Nhân Kem Vân Đóa.
Cô làm xong động tác, bỗng dừng lại, hỏi: "Lần này cô không bị giãn dây chằng nữa chứ?"
Bánh Nhân Kem Vân Đóa: "..."
Chưa đợi cô ta trả lời, Lâm Tuế tự nói: "Chắc là không sao đâu, dù sao cô cũng bị loại rồi, không cần nghiêm khắc với bản thân như vậy. À tất nhiên, lúc thi đấu, cô cũng khá thoải mái mà."
Bánh Nhân Kem Vân Đóa: "..."
Đá xéo ai đấy!
Đây đâu còn là đá nữa, mà là chỉ mặt đặt tên luôn rồi.
Chơi cái beep gì nữa!
Không thèm học nữa!
"Ể, hình như đúng là vậy..." Sau khi Yến Tinh Ái được Lâm Tuế chỉnh sửa, như phát hiện ra châu lục mới.
"Tuế Tuế, em xem lại giúp chị toàn bộ đi..." Cô ấy không chỉ cần chỉnh sửa đoạn này, mà cả bài nhảy, cái khí thế hừng hực lúc tập luyện dâng lên, đều cần chỉnh sửa.
Lâm Tuế nhắc nhở: "Trong phòng livestream á? Nhảy hết luôn không sao chứ?"
Yến Tinh Ái: "Không sao hết, cũng đâu phải nhảy liền mạch, vừa hay cho bọn họ xem, sau khi được em chỉ điểm, màn trình diễn sau của chị sẽ tiến bộ vượt bậc như thế nào."
Cô ấy đã nói vậy rồi, Lâm Tuế tự nhiên không tiếc lời dạy dỗ.
Không chỉ vậy, cô còn thúc giục Bánh Nhân Kem Vân Đóa bên cạnh học theo.
Ba người trực tiếp tập luyện ngay trong phòng livestream.
Trong phòng livestream của mấy người, chỉ nghe thấy tiếng Lâm Tuế thỉnh thoảng vang lên: "Ê đúng rồi~ Rất có tố chất nha~ Gỗ mục không thể khắc! Động tác này cứ nghĩ đến ông chú hàng xóm!"
Yến Tinh Ái khó hiểu: "Nghĩ đến ông chú làm gì?"
Lâm Tuế không nhảy cùng bọn họ, kéo ghế ngồi ở góc, chỉ khi thấy có vấn đề mới đứng dậy làm mẫu.
Lúc này cô đang vắt chéo chân, buột miệng nói: "Chào chú ạ, chú có trợ cấp, nghĩ đến là thấy vui rồi! Cười lên! Hố hố hố hố~"
Yến Tinh Ái: "... Hố hố hố hố hố?"
Không hiểu, nhưng vẫn làm theo.
Lâm Tuế đỡ trán: "..."
_Có vài vid trend kiểu đó trên douyin, kiểu những ông chú nông thôn lên Douyin gạ gái bằng giọng địa phương í, xem xong xịt keo cứng ngắt.
Bánh Nhân Kem Vân Đóa bên cạnh không ngốc như vậy, lúc nhảy nở một nụ cười.
Lâm Tuế vỗ đùi, nhắc nhở Yến Tinh Ái: "Đây là bài nhảy của chị! Chị nhìn người ta kìa! Đoạn này nhảy ra, cười tươi lên nhìn đẹp biết mấy?"
Yến Tinh Ái để giữ hình tượng cool ngầu, lúc nhảy vẫn luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhìn thì đúng là ngầu thật.
Thực ra, muốn thu hút ánh nhìn thì không thể cứ giữ một biểu cảm mãi được.
Hơn nữa, tính cách Yến Tinh Ái vốn dĩ chẳng liên quan gì đến cool ngầu.
Cô ấy chỉ được cái mã ngoài thôi.
Điểm này Bánh Nhân Kem Vân Đóa làm khá tốt.
Biểu cảm cần có đều không thiếu.
Nghe Lâm Tuế nói vậy, Bánh Nhân Kem Vân Đóa dừng lại.
Xoa xoa tay, bỗng hơi ngại ngùng.
Đây là Lâm Tuế đang khen cô ta sao?
Không đúng!
Hai người họ không phải đang thi đấu à?
Sao mọi chuyện lại thành ra thế này?
Không chỉ mình cô ta không hiểu.
Triệu Tổng Soái và Nguyệt Sam được mời đến làm giám khảo cũng ngơ ngác.
Không phải làm giám khảo sao?
Sao một trong hai thí sinh lại biến thành huấn luyện viên rồi?
Hửm?
Ai dạy các người chơi kiểu này!
Nội dung livestream của Lâm Tuế, xưa nay không thể nhìn bằng con mắt bình thường.
Không biết lúc nào sẽ bay ra ngoài vũ trụ.
"Hay là chúng ta đi thôi?" Triệu Tổng Soái hỏi Nguyệt Sam.
Giáo viên nghiêm khắc Lâm Tuế nghe thấy, lập tức vỗ bàn: "Ai cho các cô cậu tan học sớm? Đứng dậy, học cho tôi!"
Triệu Tổng Soái: "..."
Nguyệt Sam: "..."
Triệu Tổng Soái đang định nói gì đó từ chối, thì thấy Nguyệt Sam lặng lẽ đứng dậy, thật sự học theo.
Mắt hắn mở to.
Chị gái này chơi thật à?
Chắc chắn là thật.
Nguyệt Sam đã sớm coi Lâm Tuế là mục tiêu vượt qua, lúc nãy xem Lâm Tuế dạy học đã hơi ngứa ngáy chân tay rồi.
Chỉ là ngại không dám.
Giờ Lâm Tuế chủ động nhắc đến, vậy cô ta "miễn cưỡng" học một chút.
Mục tiêu của mình dạy mình, kiểu tiến bộ này không phải dạng vừa đâu.
Cô ta đã vậy rồi, Triệu Tổng Soái cũng đành đứng dậy vận động theo.
Phòng livestream này càng lúc càng kỳ diệu.
Mấy phòng livestream cộng lại hơn một triệu người xem, ban đầu có thể xem pk đấu vũ đạo, sao lại biến thành lớp dạy nhảy rồi?
Phải nói là, trình độ của mấy người này ai cao ai thấp, liếc mắt là biết ngay.
Lâm Tuế cũng không thiên vị, ai không được là nói thẳng.
Trong phòng livestream vẫn có khán giả không nhịn được.
"Cô nói hay như vậy, sao không tự mình nhảy cho chúng tôi xem đi?"
Lâm Tuế vừa đúng lúc rảnh xem bình luận, thấy câu này liền nói: "Không phải tôi đã nói rồi sao? Tôi già rồi, lắc không nổi nữa."
【LV62 Chihuahua tặng streamer Carnival *1】
Lâm Tuế: "Cảm ơn chị Chihuahua đã tặng Carnival!"
Mọi người: "..."
Người quản lý ở góc phòng: "..."
Fan của Yến Tinh Ái trong phòng livestream: "... Đây không phải tài khoản của quản lý chị Ái sao?"
Lâm Tuế cũng thấy được: "À... thì ra là chị quản lý à, có chị quản lý đáng tin cậy như chị dẫn dắt, em yên tâm về chị Ái rồi."
Cô đứng dậy, vỗ vỗ ngực về phía người quản lý ở góc phòng, chỉ chị ta một cái, ra vẻ chị em tốt trong tim.
Người quản lý: "..."
Chị ta đã bảo là không donate mà, giờ ngại chết mất.
Bên tai lại vang lên giọng nói ma quỷ của Phong Lưu: "Chị, chị biết một buổi dạy nhảy chuyên nghiệp của Tuế Tuế lấy bao nhiêu tiền không? Một Carnival có phải hơi ít không? Chị xem, chị Ái tiến bộ bao nhiêu rồi... Lát nữa nếu Tuế Tuế vui, dạy chị ấy bí kíp độc môn thì sao?"
A Phục: "..." Hắn hơi muốn lôi Phong Lưu đi.
Quá mất mặt rồi.
Lâm Tuế mở lớp dạy nhảy chuyên nghiệp hồi nào?
Nhưng mà cái trò dụ người ta donate cho Lâm Tuế này...
A Phục ấp úng cả buổi, tai đỏ bừng, nhỏ giọng nói bên tai người quản lý: "Anh ta nói đúng đấy!"
Nói ra cũng thấy ngại.
Người quản lý trợn tròn mắt: "Cả A Phục cậu cũng..."
Chị ta vẫn luôn coi A Phục là người đứng đắn mà!
"Vậy xem ra là thật rồi."
Người quản lý nhớ ra sếp của họ trước đây vẫn luôn muốn đào Lâm Tuế về, xem ra là thật sự có năng lực.
Để cô chỉ điểm cho Yến Tinh Ái một chút, cũng không lỗ.
Chị ta hít sâu một hơi, lại donate cho Lâm Tuế mười Carnival.
Tiếc là lần này Lâm Tuế không thấy, cô đang bận hướng dẫn động tác.
Chỉ là thiếu mất một câu cảm ơn, nhưng tiền thì vẫn vào túi.
Đợi Yến Tinh Ái nhảy lại toàn bộ bài, được Lâm Tuế nhắc nhở từng chút một, làm thế nào sẽ đẹp hơn.
Mấy người học theo tại chỗ đều ngộ ra.
Cũng mệt lả.
"Không nhảy nữa." Triệu Tổng Soái ngã xuống ghế, xua tay.
Loại vũ đạo cường độ cao này, tuổi tác cao thật sự hơi đuối.
"Tốt lắm, mọi người đều học rất tốt! Đáng khen!" Lâm Tuế vỗ tay cho mọi người.
"Hay là donate một số tiền lớn đi." Nguyệt Sam nói.
Đây cũng là học theo Lâm Tuế.
Lâm Tuế tặc lưỡi: "Khách sáo quá rồi! Sao lại còn nhắc đến tiền?"
Giây tiếp theo, lập tức biến sắc: "Học phí một Carnival, nhớ đến nộp hết đấy."
Nguyệt Sam và Triệu Tổng Soái lập tức thoát khỏi kết nối mic.
Không chút do dự.
Quá đáng!
Chỉ còn lại Bánh Nhân Kem Vân Đóa bên cạnh, vẫn ngồi trên ghế thở hổn hển, ánh mắt hơi trống rỗng, không biết đang nghĩ gì.
--
Tui thấy Vân Đoá kiểu: Thật vô nghĩa, biết trước có kết cục này, tội gì phải tranh giành đấu đá~