Tôi Thấy Thiên Hà Trong Mắt Em

Chương 38: Sai lầm của trợ lý



Sau khi xem một vài video, Diệp Chi đột nhiên gọi điện trực tiếp cho Lâm Giang.

Kết nối nhanh chóng được thực hiện, giọng Lâm Giang vang lên trong điện thoại, “Tổng giám đốc, vẫn chưa ngủ sao?” Biết Diệp Chi luôn ngủ muộn vì phải xem xét văn kiện nhưng Lâm Giang vẫn nhỏ giọng hỏi hang.

“Người tiếp quản xử lý công việc của công ty đối tác Cường Thịnh mà chúng ta sắp gặp gỡ là ai?” Diệp Chi không muốn vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề, cô hỏi Lâm Giang.

Cường Thịnh là tên của công ty có cuộc hẹn gặp mặt bàn việc hợp tác vào tối mai với Diệp Chi.

Lâm Giang ngạc nhiên, những lần trước đây Diệp Chi chưa bao giờ hỏi về vấn đề này, anh ta do dự một lúc rồi nói, “Hẳn là thư ký của tổng giám đốc Cường Thịnh.”

Lúc này Diệp Chi ngước mắt lên nhìn về phía phòng ngủ của Thiên Vũ, cô không muốn vì cuộc nói chuyện của mình làm bạn trai thức giấc nên đứng dậy khỏi ghế sô pha, Diệp Chi đi đến ban công trước khi Lâm Giang lên tiếng, "Có chuyện gì sao?"

Lâm Giang nhận ra có thể đã có gì đó không ổn nên Diệp Chi mới hỏi như vậy, anh nhớ lại quá trình trò chuyện mấy ngày trước rồi trầm giọng nói, "Tôi chỉ hỏi người mà chúng ta sẽ gặp là ai, chứ không có hỏi người đó làm chức vụ gì trong công ty."

Đứng trước ban công, Diệp Chi nghe Lâm Giang ở đầu bên kia điện thoại giải thích, cô đưa mắt nhìn ra ngoài. Cô rất ít khi đứng ở ban công lầu hai, vì nó quá gần với không gian bên ngoài nên khá ồn ào khó có thể thư giãn đầu óc. Bấy giờ đã là tháng tư, gió đầu tháng bắt đầu thổi mạnh, mang mát nhưng lại khá lạnh khi về đêm. Diệp Chi chống tay lên lan can nói với Lâm Giang, "Kiểm tra xem gần đây công ty Cường Thịnh có thay đổi người chủ trì cấp cao hay không? Thông tin đối tác tối mai ăn tối với tôi là sai rồi, cậu xem lại đi."

“Tôi… hiểu rồi.” Lâm Giang nghe đầu dây bên kia đã cúp điện thoại, anh ngẩng đầu hít một hơi thật sâu mới đi xác nhận tin tức nội bộ gần đây của công ty Cường Thịnh.

Trong vòng nửa giờ sau đó, Diệp Chi nhận được một cuộc gọi từ Lâm Giang.

"Chủ tịch của Cường Thịnh đã nhập viện vì bệnh, tin này là bí mật nên khó khăn lắm mới dò hỏi được. Tháng trước, quyền phát biểu trong công ty đã được giao cho con gái của ông ấy là Trần Kim Dung. Cô ấy là người sẽ gặp chúng ta vào tối mai." Lâm Giang trầm giọng nói, "Thật xin lỗi, là do tôi quá sơ xuất, tôi sẽ sắp xếp lại bản sao thông tin rồi gửi cho cậu."

"Không vội, ngày mai tôi sẽ xem." Diệp Chi nói, "Đã muộn rồi, cậu cũng nên nghỉ ngơi đi."

"Cậu..." Lâm Giang vội vàng nói trước khi Diệp Chi kịp cúp điện thoại, thanh âm của anh hơi khàn và có chút tò mò, "Làm sao cậu biết Cường Thịnh thay đổi người điều hành."

“Với tính cách của chủ tịch Cường, ông ta sẽ đích thân gặp chúng ta thay vì đổi một người khác, với một đối tác quan trọng như vậy ông ta không thể sơ xuất để một người trẻ ít kinh nghiệm đi gặp được." Diệp Chi cúi đầu nhìn ngón tay của mình, lúc này trên mặt cô không hề có cảm xúc, thỉnh thoảng còn bị ánh sáng bên đường lướt qua trên khuôn mặt có vẻ hơi mệt mỏi của cô, "Cho dù ông ta biết quyết định của mình có vấn đề, cũng sẽ không bao giờ thay đổi người, giờ lại thay người đi gặp tức nhiên là có chuyện xảy ra với ông ta. Đoạn video công khai cho thấy người này vô cùng tự tin và luôn khẳng định mình trước đối tác. Một người thà tự mình phá hủy công ty còn hơn là thừa nhận sai lầm của mình. Chưa kể đến việc ông ta rất muốn tiếp cận trực tiếp với chúng ta để thảo luận về việc hợp tác… Ngày mai cậu hãy chuẩn bị một văn kiện khác, tối nay đi ngủ sớm đi.” Diệp Chi không chỉ trích hay nói lời khiển trách với trợ lý của mình, đặt biệt là một người bạn thân thiết như Lâm Giang. Sai lầm ai mà chẳng mắc phải, trong cuộc sống còn mắc sai lầm huống chi là công trong việc.

Tuy nhiên, Lâm Giang lại không thể bỏ qua một sai lầm đơn giản như vậy, anh luôn nghĩ rằng mình đã làm đủ tốt trong những năm qua và chưa từng mắc sai lầm ngớ ngẩn đến thế. Dù ở ngoài hay trong công ty, nhiều người đều khẳng định anh là một trợ lý giỏi, luôn sắp xếp mọi thứ chu đáo đến mức không chê vào đâu được. Đặc biệt là Diệp Chi thường tạo cho anh niềm tin mình là một người rất đáng tin cậy khi luôn hoàn thành tốt trách nhiệm của mình.

Xem ra anh thực sự đã bị Diệp Chi ưu ái quá mức nên tự tin quá đáng mới để xảy ra sơ xuất nhỏ nhặt như vậy. Nhưng cô ấy vẫn không nói một lời khiển trách nào, với khả năng của Diệp Chi thì chỉ cần cô ấy muốn làm, không có gì không thể làm. Bất quá cô ấy đã tin tưởng anh nên mới ưu ái như vậy, lần này lại làm cô ấy thất vọng.

Lâm Giang cười khổ nhìn điện thoại trong tay, dường như mãi mãi anh không đuổi kịp cô ấy, chỉ có thể đứng phía sau cô ấy mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com