Tuê Mạn ngại ngùng hơi ẩn anh ra, nhỏ nhẹ: - Tắm đi...rồi xuống ăn... Cửu Chấn như bùa mê vậy, anh gật đầu như chú cún nhỏ, rồi chạy lên tắm rửa sạch sẽ.
Tuê Mạn ngồi đó, khuôn mặt lạnh tanh, mọi ý đồ nằm trong con mắt trong veo này.
Chỉ 15 phút sau, Cửu Chấn lao ngay xuống bàn ăn đã được bày biện, Tuê Mạn ngồi khép nép bên cạnh anh, tay cô run run đưa thìa thức ăn lên, thủ thỉ: - Anh ăn đi... Cửu Chấn ngồi thừ ra, anh bất động hẳn.
Hôm nay Tuê Mạn rất khác.
Hai năm vừa qua, chưa 1 lần cô quan tâm hay phục tùng anh thật sự.
Cửu Chấn cứ nhìn chằm vào cô.
Tuê Mạn liền bỏ thìa xuống, quay đi, cuống quýt nói: - Tôi...mà thôi anh ăn đi... Cửu Chấn vội vã đưa chiếc thìa thức ăn ra tay cô, tươi cười rạng rỡ nói: - Em đút cho tôi nhé... Nụ cười của anh thật đẹp, nó rất tỏa nắng.
Khuôn mặt anh bừng lên, 1 nét đẹp chững chạc nhưng cũng rất ngây thơ.
Tuê Mạn cười mỉm.
Nếu như chưa từng biết con người này, cô sẽ si mê anh lắm.
Nếu tất cả mọi chuyện không xảy ra tồi tệ, cô sẽ hâm mộ anh đấy...Tất cả chỉ là Nếu như...Nằm trong chăn mới biết chăn có rận.
Cửu Chấn như 1 nam chính ngôn tình: đẹp trai,chững chạc, thành công,lạnh lùng bên ngoài ấm áp bên trong, đào hoa,...Nhưng anh lại là 1 tên máu lạnh, tàn độc, nhân tâm, sẵn sàng chà đạp lên người khác.
Ha ha, tỉnh đi các cô em non xanh, làm gì có thằng nào hoàn hảo cho các em.