Tôi Trở Thành Bạn Gái Kẻ Thù Của Anh Trai

Chương 12: Tôi Trở Thành Bạn Gái Kẻ Thù Của Anh Trai



“Bớt giận nhé, tiểu tổ tông của tôi.”

Anh nghiêng mặt qua, đưa má về phía tôi.

“Nếu còn tức giận, bên này em cũng có thể đánh một cái.”

Bình thường Lục Thanh Dã rất mạnh mẽ, chuyện đó tôi hiểu hơn ai hết.

Vào giờ phút này, sai rõ ràng là tôi, mà anh lại chủ động nhún nhường.

Loại nhượng bộ không thể nghi ngờ này vô cùng mê hoặc lòng người.

Tôi đỏ mặt, dường như sắp c.h.ế.t đuối trong đôi mắt sâu thẳm của anh.

“Ai là tổ tông của anh chứ…”

“Ừm, là tôi sai rồi.”

Lục Thanh Dã vô cùng kiên nhẫn, thuận theo tôi, khóe môi anh nhếch lên: “Phải là bạn gái mới đúng.”

Tôi đánh anh một cái.

“Càng không phải là bạn gái của anh.”

“Vậy là em đang ghen hửm?”

Khóe môi đang nhếch lên của Lục Thanh Dã tiếp tục nhướn lên cao, giọng điệu trêu chọc.

“Em không có ghen!”

“Được thôi, không có.”

Anh như đang dỗ dành một đứa trẻ mà hùa theo tôi.

Từ đêm hôm đó, tôi đã chính thức xác định mối quan hệ với Lục Thanh Dã, bắt đầu một mối tình ngầm kéo dài.

Hồi ức kết thúc.

Tôi kéo chăn che kín mặt, thầm cảm thán sự ngu ngốc của bản thân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Kế hoạch của Lục Thanh Dã rõ ràng đã được lập từ lâu, mỗi bước đi đều được tính toán tỉ mỉ.

Đến tận bây giờ tôi mới phát hiện.

Càng nghĩ càng tức giận, tôi lập tức xoay người lấy điện thoại gọi cho Lục Thanh Dã.

“Lúc em học cao trung gặp anh trong quán bar, tất cả là chuyện anh đã sớm chuẩn bị từ trước!”

Đầu bên kia điện thoại thoáng im lặng.

Giọng nói của Lục Thanh Dã còn pha chút khàn khàn mới ngủ dậy.

“Sao nửa đêm em không ngủ mà còn nghĩ tới chuyện này?”

“Nhanh khai thật đi!”

“Đương nhiên là duyên trời định rồi.”

“Anh chắc không?”

“Chắc.”

Tôi cũng lười tranh luận với anh, sau khi cúp điện thoại thì gọi cho thư ký của Lục Thanh Dã.

“Thư ký Thẩm, nếu cô nói thật, ngày mai tôi sẽ lập tức bắt cái tên cuồng công việc Lục Thanh Dã kia cho cô nghỉ phép, tiền thưởng năm nay sẽ tăng gấp đôi, thế nào hả?”

“Chuyện này mà…”

“Đương nhiên tôi sẽ không bán đứng cô, cô xem anh ấy dám tức giận với tôi không?”

“Được thôi!”

“Mau nói đi.”

“Thật ra chuyện huấn luyện viên thể hình chụp lén giám đốc Lục nếu theo lẽ thường thì nhất định sẽ công khai xử lý. Một mặt là đang đưa ra cảnh cáo, mặt khác là để kịp thời phủi sạch mọi chuyện, giữ gìn hình tượng cho giám đốc Lục. Sau đó giám đốc Lục phát hiện cô cũng bị lừa nên đã phân phó cho chúng tôi tự mình xử lý, không để chuyện này truyền ra ngoài.”

“Cho nên anh ấy cố tình đợi tôi nhận nhầm người, sau đó để tôi thiếu anh ấy một ân tình?”

“Đúng là thế. Không phải từ hôm đó các cô đã quen nhau sao? Giám đốc Lục nói, nếu anh ấy chủ động tiếp cận thì cô nhất định sẽ sinh ra cảnh giác, còn cô chủ động tiếp cận anh ấy thì mọi chuyện đều rất tự nhiên. Hơn nữa anh ấy sợ khi chủ động cô sẽ có ác cảm với anh ấy vì anh trai cô, cho nên cũng không dám trực tiếp theo đuổi. Còn nữa, ban đầu tổng giám đốc Lục dự định đợi cô tốt nghiệp xong mới từ từ ra tay, nào ngờ đang học cấp ba cô đã có dấu hiệu yêu sớm, lúc đó đã dọa cho giám đốc Lục một phen sợ hãi, ngay trong đêm đã bay về nước.”




Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com