Ôn Khanh Mộ vừa thấy vẻ mặt của Tô Lạc Ly là bắt đầu lên án.
“Thằng nhóc này chưa chịu thôi đi à?” Ma đầu cưng vợ Ôn Hạo đã online.
“Đương nhiên chưa thôi rồi, bình thường ngược đãi con thì thôi đi! Bây giờ còn ngược đãi cả cháu của hai người! Lỡ như con của chúng con không lớn nổi thì sao?”
Tô Lạc Ly lập tức đá chân Ôn Khanh Mộ dưới gầm bàn, đương nhiên cô biết Ôn Khanh Mộ muốn tốt cho mình nhưng cũng không nên trách móc mẹ mình như vậy.
“Em đá anh làm gì? Anh nói thật mà!”
“Thích thì ăn, không ăn thì biến!”
Ôn Hạo không thể nhịn nổi nữa, dám bắt bẻ vợ ông ấy ngay trước mặt ông ấy!
Mục Chỉ Huyên và Tô Lạc Ly nhìn nhau, hai người đều bất lực thật sự.
Người trong cuộc thấy bình thường mà hai người đàn ông này thì cãi nhau.
Bữa cơm kết thúc trong sự ồn ào ầm ĩ.
Mới vừa ăn cơm xong, Ôn Khanh Mộ lập tức sốt ruột dắt Tô Lạc Ly về phòng.
Ôn Hạo nhìn hai người: “Sốt ruột vậy à?”
“Năm đó anh chỉ hơn chứ chẳng kém gì đâu, con anh cũng di truyền từ anh chứ ai.” Mục Chỉ Huyên nói.