Tổng Tài Mỏ Hỗn

Chương 1





Tôi và Tống Thành kết hôn vào ngày hôm đó, thì bạn gái cũ của anh ta mặc váy cưới đến cướp hôn.

“Tống Thành, cả đời này em chỉ dám can đảm một lần như vậy, anh có đi với em không?”

Tôi nhìn gương mặt hoảng loạn của Tống Thành, trong lòng đang định cảm thán rằng tình huống cẩu huyết như thế này cũng có thể xảy ra với chính mình.

Tống Thành giật lấy micro của MC, lớn tiếng nói:

“M/á mày là ai đấy? Vào nhầm phim trường rồi hả?”

“Còn dám phá đám cưới của ông nữa, ông đ/ậ/p con mắt trái mày vô ổ mắt phải luôn bây giờ.”

1.

Bạn trai tôi – Tống Thành, người ta gọi anh ấy là “chú rể câm” – bề ngoài như Maserati nhưng lại gắn động cơ của Wuling Hongguang.

Khi chúng tôi mới bắt đầu hẹn hò, cô bạn thân tôi lén nói nhỏ:

“Bạn trai cậu vừa đẹp trai vừa giàu có, cậu phải cẩn thận đấy.”

Một tháng sau, cô ấy ấp a ấp úng mấy lần rồi mới hỏi:

“Lúc Tống Thành theo đuổi cậu, có phải anh ấy bị viêm họng nên chỉ giao tiếp bằng ngôn ngữ ký hiệu không?”

Câu này nghe cũng hợp lý.

Tống Thành cái gì cũng tốt, chỉ có điều cái miệng của anh ta thật sự là thảm họa.

Khi tôi cảm thán điều đó, Tống Thành đang ở trong bếp nấu cơm, cả cánh tay xăm kín, lưng cũng đầy hình xăm, đeo chiếc tạp dề màu hồng in hình Cinnamoroll.

Anh ấy quay đầu lại, thấy tôi đang đứng bên ngoài cửa kính nhìn vào, liền nhe răng cười với tôi:

“Đợi xíu nha, món rau tam tươi của anh sắp ra lò rồi.”

“Tay nghề này của anh mà mang ra Liên Hợp Quốc chắc cũng phải được trao huân chương đấy.”

Tôi mỉm cười gật đầu.

Tốt lắm, bệnh tình vẫn ổn định.

Yêu Tống Thành ba năm, ngoài việc đôi lúc miệng mồm hơi đ/ộ/c, anh ấy luôn đối xử rất tốt với tôi.

Cho nên, vào ngày cưới, khi một người phụ nữ mặc váy cưới bất ngờ xuất hiện trước cổng, tôi hoàn toàn sững sờ.

Cô dâu nhà ai đi nhầm sảnh vậy?

Khán giả bên dưới nhìn người phụ nữ lạ rồi nhìn tôi, sau đó lại nhìn sang Tống Thành.

Tôi đứng ngẩn ra, chỉ có thể nghi hoặc nhìn về phía anh ấy.

Tống Thành lúc đầu còn đang cười ngốc nghếch, thấy người phụ nữ kia liền lập tức thu lại nụ cười, trong mắt còn thoáng chút hoảng loạn.

Không thể nào?

Cướp hôn trực tiếp, mà lại là cướp chú rể của tôi? Cẩu huyết đến vậy sao?

Đúng là đời như kịch.

Lỡ mà Tống Thành thật sự bỏ đi thì tôi phải làm sao?

Chỉ trong chớp mắt, trong đầu tôi lướt qua cả vạn suy nghĩ.

Biết trước có vụ này thì đáng lẽ tôi nên rẽ trái đi qua sảnh bên cạnh làm thủ tục ly hôn cho rồi.

Có lẽ vì tôi im lặng nên Tống Thành sinh ra cảm giác nguy cơ, anh ấy nhíu mày nhìn tôi:

“Em đừng suy nghĩ linh tinh!”

Tôi còn chưa kịp nói gì thì người khách không mời kia đã lên tiếng trước:

“Tống Thành, cả đời này em chỉ can đảm được một lần như thế, anh có đi với em không?”

Ồ hô!

Cướp hôn thật kìa!

Nữ chính đã nói ra câu thoại kinh điển, giờ thì mời mọi người dồn sự chú ý về phía nam chính.

Nam chính lộ vẻ kinh ngạc, nhíu chặt mày, thở gấp, rồi bất ngờ giật lấy micro của MC.

Sau đó, giọng nói vang dội của anh ấy vang khắp khán phòng tổ chức hôn lễ:

“M/á mày là ai đấy?”

“Vào nhầm phim trường rồi hả?”

Cô gái mặc váy cưới dưới khán đài bị anh nói cho nghẹn họng, ánh mắt vốn đầy cảm động và mong đợi lập tức cứng lại.

“Tống Thành, anh quên rồi sao? Anh từng nói sẽ cưới em mà.”

Tống Thành tức đến nghiến răng:

“Đừng có nói bậy! Em không biết x//ấ/u h/ổ chứ anh còn muốn giữ mặt mũi đấy!”

“Còn dám phá đám cưới của ông nữa, ông đ//ậ/p con mắt trái mày vô ổ mắt phải luôn, ông không quan tâm mày là nam hay nữ đâu!”

Cô gái trong váy cưới nước mắt lưng tròng:

“Em là Vy Vy mà.”

Tống Thành sững người, nhìn kỹ cô ta:

“À, em đi p//h/ẫ/u t/h/u//ậ/t thẩm mỹ rồi hả?”

“Vậy em có thể tiện thể chỉnh lại n/ã/o luôn được không? Ai dẫn cô ta đến đây? Đợi tôi điều tra ra được, cái đầu mấy người tôi đ//ậ/p thành lòng đỏ trứng đôi luôn!”

Mặc dù bầu không khí vô cùng kỳ lạ, nhưng nghe đến câu đó tôi thật sự không nhịn được mà bật cười.

Màn kịch lố bịch này nhanh chóng được dàn xếp.

Cô gái tên Vy Vy trong chiếc váy cưới cũng bị bạn của Tống Thành đưa đi.

Mọi người đều rất ăn ý, không ai nhắc lại chuyện vừa rồi.

Nhưng từ nét mặt phấn khích của họ, tôi có thể đoán được rằng ngày mai, trên mục tin nóng địa phương, chắc chắn sẽ có một chỗ dành cho tôi.