Tranh Đoạt Tình Lạc

Chương 2



Một năm sau, tướng quân khải hoàn trở về, Lâm Vãn Uyển lại đang bệnh liệt giường, còn ta thì được tướng quân hết mực sủng ái, khi ấy đã mang thai được năm tháng.

Ngày ta chết, ta vẫn nhớ như in.

Tướng quân cùng phụ mẫu ta đến Cảm Niệm Tự dâng hương, Lâm Vãn Uyển liền sai người truyền ta đến phòng nàng hầu hạ việc thuốc thang.

Ta bị ép quỳ bên giường nàng suốt nửa canh giờ, nàng mới vén màn lên, gương mặt hiện rõ vẻ ghen ghét tột cùng.

“Dựa vào đâu! Dựa vào đâu mà ngươi lại có số mệnh tốt đẹp như vậy!”

“Năm ta bốn tuổi, phụ mẫu thấy ngươi y phục phi phàm, vốn muốn đổi ta đi để ta thay ngươi hưởng phúc, nào ngờ lại khiến ngươi thay ta gánh chịu kiếp nạn bị truy sát. Ngươi có hiểu cảm giác lưu lạc khắp nơi, trốn đông trốn tây để cầu đường sống là thế nào không? Còn ngươi thì sao? Vô ưu vô lo, nép dưới gối cha mẹ hưởng thụ tất cả phú quý của một đại tiểu thư Lâm phủ.”

Vậy ra, phụ mẫu ngay từ đầu đã biết rõ mọi chuyện… Cớ sao họ lại còn oán trách ta.

Tim ta như bị một bàn tay vô hình siết chặt, đau đớn đến độ tưởng chừng chỉ cần thêm chút sức nữa thôi là sẽ lập tức vỡ tan thành từng mảnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nàng lạnh lùng tiến lại gần, rồi đột nhiên dùng một cây trâm vàng hung hăng đ.â.m sâu vào bụng ta.

“Vì sao ngay cả khi đã bước chân vào tướng quân phủ, vận may tốt đẹp cũng đều thuộc về ngươi!”

Ta kinh hoàng mở to mắt nhìn nàng, m.á.u tươi ấm nóng từ vết thương đang từ từ nhuốm đỏ cả bàn tay nàng.

Động tác của Lâm Vãn Uyển càng lúc càng điên cuồng, nàng lại liên tiếp đ.â.m thêm mấy nhát nữa, cuối cùng còn xoay mạnh cây trâm, khiến nó xoáy sâu trong da thịt ta, đau đớn khôn cùng.

Ta cố há miệng thở, nhưng không sao cảm nhận được hơi thở của chính mình, chỉ kịp cúi xuống nhìn phần bụng đã nhô cao, rồi tất cả dần nhòa đi trong một màu m.á.u đỏ thẫm.

Bên tai vẫn còn văng vẳng những tiếng thét gào không dứt của nàng:

“Chết đi…”

2

Trước mắt ta lại hiện lên vẻ mặt phụ mẫu đang tính toán chuyện thánh chỉ ban hôn.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com