Những sợi tơ đen dù mảnh mai nhưng vẫn toát lên cảm giác nguy hiểm tột độ.
Người chơi lập tức liên tưởng đến bóng đen hút máu tối qua, có lẽ chính là thứ này.
Và lũ côn trùng đỏ kia rất có thể đang cố gắng cướp đoạt sợi tơ đen, chiếm hữu sức mạnh của nó.
Người đàn ông này chắc chắn là chìa khóa của toàn bộ phó bản!
Ngay khi hiểu ra, người chơi bắt đầu tìm kiếm tài liệu trong phòng thí nghiệm, tin chắc sẽ có những tư liệu liên quan đến nghiên cứu này.
Chẳng mấy chốc, họ tìm được một loạt tài liệu, trong đó có một tài liệu về danh tính của người đàn ông trong khoang thí nghiệm.
Người đàn ông trong khoang tên là Kỳ Tây, sinh sống ven biển qua nhiều thế hệ, kiếm sống bằng nghề đánh bắt sinh vật biển.
Một lần ra khơi cùng đồng đội, họ gặp phải bão lớn. Kỳ Tây rơi xuống nước, một thứ màu đen từ đáy biển đã xâm nhập vào cơ thể anh và đồng đội.
Dù cuối cùng được cứu, nhưng những người đồng đội của Kỳ Tây lần lượt chết đi trong vài ngày sau đó, chỉ còn lại mình anh sống sót.
Có vẻ như chỉ riêng anh có khả năng đặc biệt, hoàn toàn dung hợp với sức mạnh của bóng đen.
Từ đó, tinh thần Kỳ Tây dần trở nên bất ổn, đồng thời anh cũng biến thành một sinh vật bất tử.
Hơn nữa, bất cứ ai ăn thịt của anh sẽ có được sức mạnh to lớn, nhưng cũng vì không chịu nổi sức mạnh ấy mà sẽ nhanh chóng tử vong.
Dù vậy, không ai có thể cưỡng lại cám dỗ của sự bất tử, rất nhiều người đã liều mạng thử nghiệm.
Tuy nhiên, chưa ai thành công, bất kỳ ai ăn thịt Kỳ Tây cũng đều vỡ nát mà chết.
Phòng thí nghiệm này ra đời để nghiên cứu cách chiếm đoạt sức mạnh của bóng đen mà không gây chết chóc.
Loài côn trùng đỏ này là một dạng cổ trùng đặc biệt chiết xuất từ loài sứa biển sâu, có thể gặm nhấm sức mạnh của bóng đen và chuyển hóa nó thành của riêng.
Tuy nhiên, lượng sức mạnh mà cổ trùng có thể hấp thụ cũng có giới hạn.
Khi đạt đến giới hạn, dù là cổ trùng cũng sẽ không chịu nổi, rơi vào tình trạng bế tắc.
Rồi phòng thí nghiệm phát hiện ra rằng, nếu cổ trùng đã gặm nhấm bóng đen và hút máu người, sức mạnh bên trong nó sẽ gia tăng.
Vì vậy, chủ phòng thí nghiệm đã cho cổ trùng cắn sợi tơ đen rồi đưa vào cơ thể người được chọn để cổ trùng bắt đầu hút máu của vật chủ.
Ban đầu, do khả năng tự vệ của cơ thể người, cổ trùng còn yếu nên tốc độ hút máu rất chậm.
Nghiên cứu cho thấy, sau khi người chết, cổ trùng sẽ hút nhanh hơn nhiều.
Khi cổ trùng trưởng thành, nếu con người ăn thịt nó sẽ không còn chết vì sức mạnh ấy nữa.
Tuy nhiên, quá trình này cần diễn ra từ từ, không thể ăn quá nhiều thịt cổ trùng một lần hay ăn cổ trùng quá lớn.
Cổ trùng cũng chỉ phát triển đến một mức nhất định, sau đó không thể lớn hơn nữa. Sức mạnh nhận được từ thịt cổ trùng cũng hạn chế, chỉ mạnh hơn người thường chút ít, chứ chưa đạt đến mức bất tử.
Dường như... sức mạnh của bóng đen chưa bị cắn nuốt đủ nhiều.
Nhưng cổ trùng có giới hạn chịu đựng, vượt qua giới hạn này sẽ khiến chúng nổ tung mà chết.
Phòng thí nghiệm nghĩ ra cách để các cổ trùng lớn nhất tự tàn sát và ăn thịt lẫn nhau.
Phương pháp này tỏ ra khả thi.
Cổ trùng mang theo sức mạnh của bóng đen, khi chúng ăn thịt nhau cũng đồng thời hấp thụ sức mạnh ấy.
Cuối cùng, phòng thí nghiệm tạo ra một mẫu trùng mẹ khổng lồ, trong nó chứa sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ của bóng đen.
Phòng thí nghiệm tiếp tục nuôi mẫu trùng bằng các cổ trùng khác, cố gắng tăng cường sức mạnh cho nó để đạt đến mức bất tử.
Để duy trì nghiên cứu, chủ phòng thí nghiệm còn bán thịt cổ trùng này để thu về số tiền khổng lồ.
Trong tài liệu còn ghi chép chi tiết danh sách giao dịch.
Dụ Vũ, Trần Tư Hàn, Lâm Phùng, Chu Thanh...
Chu Thanh?
Có phải... trùng tên không?
Nguyễn Thanh không dám chắc, cái tên này vốn cũng không có gì đặc biệt, trùng tên là điều bình thường.
Nguyễn Thanh không suy nghĩ thêm, chuyển ánh mắt về phía người trong khoang thí nghiệm, nhìn chăm chú.
Vì không thấy rõ, Nguyễn Thanh tìm một chiếc kính lúp trong phòng thí nghiệm gần đó, áp vào lớp kính để quan sát.
Sợi tơ đen trôi bồng bềnh trong chất lỏng mà không chạm vào thành khoang.
Có vẻ như lớp thành đã có gì đó kiềm chế chúng lại.
Cổ trùng đỏ bám đầy trên sợi tơ đen, ken đặc mà gặm nhấm.
Thậm chí, có con còn gặm thẳng vào cơ thể người đàn ông.
Nhưng mỗi khi bị cắn, cổ trùng lập tức ngừng di chuyển, như thể tan rã, biến mất vào dòng chất lỏng xanh.
Các vết cắn trên cơ thể người đàn ông liền lại ngay lập tức, chẳng hề chảy một giọt máu.
Dù đã là xác chết, dường như cơ thể này vẫn có khả năng tự lành.
Nguyễn Thanh khẽ nhíu mày, suy tư, rồi hạ chiếc kính lúp xuống.
Người chơi tóc vàng xem xong tài liệu liền nói, "Người đàn ông này tên là Kỳ Tây, rất có thể chính là 'Tiểu Tây' mà phó bản nhắc đến."
Các người chơi khác đồng tình gật đầu.
Một người chơi cau mày, "Rốt cuộc ai là kẻ giết anh ta?"
"Có thể nào là chủ phòng thí nghiệm không? Hay là chính thứ màu đen đó giết chết anh ta?" một người chơi khác đoán.
Người chơi tóc vàng trầm ngâm, "Có khả năng rất cao là chủ phòng thí nghiệm đã giết anh ấy."
Nguyễn Thanh không nghĩ vậy. Một sinh vật bất tử, thậm chí dù là xác chết vẫn có thể tự lành, liệu có ai có khả năng giết chết anh ta?
Nếu có một người như vậy, thì chỉ có thể là... chính anh ta...
Nguyễn Thanh tiến đến gần lớp kính, nhìn người đàn ông trong khoang thí nghiệm, nhẹ nhàng đưa tay như muốn chạm vào lớp kính.
Thế nhưng ngay giây phút anh sắp chạm vào, biến cố xảy ra.
Tiếng đồ vật rơi vỡ vang lên phía sau, kèm theo đó là tiếng thét đau đớn.
Nguyễn Thanh quay ngoắt lại.
Một người chơi mặt mày méo mó, rõ ràng đang chịu đựng cơn đau khủng khiếp.
Gã ôm chặt ngực, lảo đảo đứng không vững, chính vì vậy mà vô tình làm đổ đồ vật xung quanh.
Chỉ trong phút chốc, sắc mặt gã tái nhợt và ngừng thở.
Cái chết của gã giống hệt năm xác chết trong phòng 306.
Tất cả người chơi trợn mắt kinh hãi, lập tức lùi lại, tránh xa xác chết.
Không chỉ vậy, những người chưa chạm vào "hoa nhỏ đỏ" cũng tự động tránh xa những người đã từng tiếp xúc.
Người chơi vừa chết chính là kẻ đã chạm vào "hoa nhỏ đỏ" trước đó.
Hiển nhiên là cổ trùng đã thức tỉnh.
Trong tám người chơi, chỉ có ba người chưa chạm vào.
Nguyễn Thanh, nam người chơi tinh anh, và người chơi cao to từng chung nhóm với Nguyễn Thanh.
Ngay cả người chơi tóc vàng, người luôn giữ vai trò dẫn đầu, cũng đã chạm vào "hoa nhỏ đỏ".
Ngay khi người đầu tiên gục xuống, người thứ hai cũng bắt đầu hứng chịu đau đớn tương tự và bị hút cạn máu.
Các người chơi từng chạm vào "hoa nhỏ đỏ" giờ đều kinh hãi tột độ, ánh mắt đầy sợ hãi.
Nhưng đã quá muộn, khi cơn đau xé ngực ập đến, họ lập tức nộp đáp án.
"Nộp... đáp án..."
Người chơi đó khó nhọc thốt ra ba chữ, "Hạ... Vô Ngạn."
Nhưng ngay sau đó, giọng hệ thống lạnh lùng vang lên trong đầu hắn, 【Đáp án sai.】
Gã mở to mắt đầy tiếc nuối, đổ xuống đất và rất nhanh ngừng thở.
Người chơi mở to mắt, không cam lòng ngã xuống đất, rất nhanh sau đó ngừng thở.
Dù các người chơi khác không nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống, nhưng rõ ràng đáp án không phải là Hạ Vô Ngạn.
Nếu đúng, đáng lẽ người đó phải vượt qua, chứ không phải là cái chết.
Người chơi tóc vàng ôm ngực, khuôn mặt bắt đầu nhăn nhúm, lập tức lấy ra một món đạo cụ rồi đâm mạnh vào ngực mình.
May là món đạo cụ này có vẻ đặc biệt, gã chưa chết ngay nhưng tình trạng cũng không mấy khá hơn, trực tiếp phun ra một ngụm máu.
Chưa kịp điều chỉnh lại bản thân, thì ngay giây tiếp theo, tiếng sột soạt vang lên.
Mọi người ngẩng đầu nhìn về phía phát ra âm thanh.
Đám cổ trùng đỏ vốn im lặng giờ đây như đã tỉnh giấc, gương mặt dữ tợn hằn lên, cố gắng phá vỡ lớp kính để hướng về phía người chơi tóc vàng.
Là máu.
Chính máu đã đánh thức chúng!
Sức mạnh của những con cổ trùng rất lớn, chúng va đập khiến tấm kính bắt đầu rung lên.
Nhiều bóng đen trong cơ thể cổ trùng cũng bắt đầu lao ra, muốn nuốt lấy dòng máu.
Nhưng chúng vẫn bị lớp kính đặc chế chặn lại.
Song, đây chỉ là vấn đề thời gian.
Một số tấm kính đã bắt đầu xuất hiện vết nứt do cú va đập của cổ trùng.
Tiên Hiệp,
Kiếm Hiệp,
Xuyên Không,
Thám Hiểm,
Hài Hước,
Cổ Đại,
Dị Năng,
Huyền Huyễn,
Dị Giới,
Điền Văn,
Hệ Thống,
Xuyên Nhanh Người chơi nam tinh anh lập tức kéo Nguyễn Thanh vào lòng, rồi lôi cậu chạy ra khỏi phòng thí nghiệm, người chơi cao lớn nhanh chóng theo sau.
Tuy nhiên, cổ trùng đã phá vỡ kính, lập tức tràn ra, kéo theo cả bóng đen sau lưng.
Tốc độ nhanh như chớp.
Người chơi tinh anh ngay lập tức kéo Nguyễn Thanh, nhanh chóng né qua một bên.
Đám cổ trùng không để ý đến Nguyễn Thanh và những người khác, mà lao thẳng về phía người chơi tóc vàng.
Nhận ra điều đó, gã cắn chặt răng, vẻ mặt dữ tợn, lập tức rút vũ khí lao vào chiến đấu với đám cổ trùng và bóng đen.
Cổ trùng càng lớn, bóng đen trong cơ thể chúng càng mạnh, khiến việc đối phó càng trở nên khó khăn.
Người chơi tóc vàng vốn đã bị thương, dần dần đuối sức, vết thương càng thêm trầm trọng.
Cuối cùng, gã bị đám cổ trùng nhấn chìm, chỉ để lại một tiếng hét thảm thiết.
Người chơi tinh anh không hề dừng lại, tiếp tục dẫn Nguyễn Thanh lao về phía cửa ra khỏi phòng thí nghiệm, người chơi cao lớn vẫn theo sát phía sau.
Một người mở đường, người còn lại chặn hậu, phối hợp nhịp nhàng.
Đám cổ trùng nhỏ thì không quá khó đối phó, nhưng có vài con lớn hơn cả người, vô cùng phiền phức.
Thậm chí, cả mẫu trùng cũng đã thức tỉnh.
Chết tiệt.
Nhìn mẫu trùng đang nhanh chóng áp sát, cả hai người nôn nóng, vội vàng tăng tốc để lao ra khỏi phòng thí nghiệm.
Thế nhưng, bóng đen của mẫu trùng còn nhanh hơn, từ từ trườn lên từ cửa ra, bám vào cánh cửa.
Nó chặn đứng lối thoát khỏi phòng thí nghiệm.
Thấy tình hình, các người chơi lập tức dừng lại, chăm chăm nhìn bóng đen cùng mẫu trùng đang áp sát phía sau.
Bóng đen to lớn bám trên cửa như một sinh vật sống, uốn éo, nhìn vừa đáng sợ vừa kinh hãi.
Cứ như chỉ chờ giây tiếp theo là sẽ nuốt chửng tất cả.
Ngay khi bóng đen đang chuẩn bị tấn công, tiếng gõ nhè nhẹ vang lên từ chiếc loa trên đầu.
Âm thanh như tiếng ngón tay gõ trên mặt bàn.
Vừa nghe thấy tiếng gõ, mẫu trùng cùng bóng đen lập tức yên lặng.
Những người chơi còn sống sót không hề cảm thấy nhẹ nhõm, mà cảnh giác nhìn quanh đầy căng thẳng.
Có ai đó đang quan sát họ!
Hơn nữa, kẻ này còn có thể điều khiển cổ trùng.
Rất có khả năng người đó chính là... Hạ Vô Ngạn.
Hạ Vô Ngạn nhìn vào màn hình giám sát trên máy tính, ngón tay thon dài chỉ vào hình ảnh người trong màn hình, khẽ cười như có như không.
"Ngài Lý, ngài đổi ý rồi sao?"
"Thú cưng nhỏ của tôi dạo này hơi bạo động, nếu có làm ngài bị thương thì không hay đâu."