Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
“Bộ công tử nói với nữ nhi rằng một cây làm chẳng nên non, chỉ có Đại đệ mới là chỗ dựa của nữ nhi. Rõ ràng phụ thân vẫn còn đây, sao nữ nhi lại phải dựa vào Đại đệ? Hơn nữa, nữ nhi còn nhỏ, lại bàn đến chuyện xuất giá, thực sự trái với nữ đức.”
Hạ Trì Uyển lắc đầu, tỏ ý không thể chấp nhận những lời của Bộ Chiêm Phong.
“Nhưng bây giờ nữ nhi cũng hiểu ra, thì ra Đại đệ lại có chí lớn đến thế, sau này thật sự có thể trở thành chỗ dựa cho thứ tỷ.”
“Phụ thân, những lời Bộ công tử và Nhị tỷ nói, hài nhi hoàn toàn không biết, càng không hề có những suy nghĩ mà Nhị muội đề cập.”
Hạ Tử Hiên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào Hạ Bá Nhiên.
Hạ Bá Nhiên khẽ nhíu mày, ánh mắt cũng trở nên âm trầm hơn nhiều.
Bởi vì ông biết rất rõ, nếu Hạ Tử Hiên thật sự có suy nghĩ đó, thì cũng tuyệt đối không dám thừa nhận trước mặt ông.
“Phụ thân, Nhị muội hoàn toàn là nói bừa, làm sao Đại đệ có thể có những ý nghĩ đại nghịch bất đạo như vậy!”
Hạ Phù Dung cũng đã kịp phản ứng lại, hiểu rõ người mà Hạ Trì Uyển thật sự muốn đối phó là ai, tất nhiên lập tức nhảy ra, đứng về phía Hạ Tử Hiên.
Thấy Hạ Phù Dung đến gần Hạ Bá Nhiên, Hạ Trì Uyển đưa tay kéo tay Hạ Bá Nhiên lại.
“Thứ tỷ, tỷ cẩn thận một chút đi, coi chừng lại làm tổn thương phụ thân. Đến lúc đó, Đại đệ lại đổ hết cho muội mượn phụ thân làm lá chắn, còn người thật sự làm phụ thân bị thương là tỷ thì lại chẳng có lỗi gì.”
Bị Hạ Trì Uyển kéo lại, lại nghe lời nàng nói, Hạ Bá Nhiên lập tức nhớ đến sức mạnh khi nãy lúc Hạ Phù Dung ra tay.
Quả nhiên, Hạ Bá Nhiên thuận theo ý Hạ Trì Uyển, nghiêng người về phía nàng, tránh xa Hạ Phù Dung thêm một chút.
Nơi bị Hạ Phù Dung nắm phải khi nãy giờ đang nóng rát, e là đã trầy xước da.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
“Tỷ tuy không rõ Đại đệ có thật sự có suy nghĩ đó hay không, nhưng gần đây Đại đệ có vẻ quá thân thiết với mấy cống sinh tham gia kì thi mùa thu rồi.”
Hạ Trì Uyển thản nhiên nhìn Hạ Phù Dung.
“Tương lai tướng phủ chắc chắn sẽ giao lại cho đích tử chân chính của phủ. Nhưng với hành vi hiện tại của Đại đệ, khó tránh khỏi khiến người ta hiểu lầm.”
Hạ Trì Uyển mỉm cười nhìn Hạ Bá Nhiên.
“Nữ nhi tin rằng, phụ thân chắc chắn không muốn thấy có những hiểu lầm như thế này xảy ra.”
Hạ Tử Hiên đang lợi dụng danh nghĩa trưởng tử của phủ tướng để hành xử như đích tử, vừa có danh vừa có lợi, còn xây dựng cả một mạng lưới quan hệ cho mình.
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
“Nếu như Thu di nương có phúc được làm chủ mẫu của tướng phủ thì không nói, nhưng nếu phụ thân không có ý như vậy, thì những gì Đại đệ làm chẳng phải sẽ khiến sau này nếu phủ tướng có đích tử thật sự, đứa bé đó biết phải sống sao?”
“Nhị tiểu thư nghĩ quá rồi, những việc Tử Hiên làm sao có thể gây ra phiền toái không cần thiết như vậy.”
Thu di nương vội vàng lên tiếng, không để Hạ Trì Uyển tiếp tục đào sâu vấn đề.
“Thu di nương cũng chỉ là phụ nhân trong hậu viện, những chuyện đạo lý chốn quan trường, Thu di nương không hiểu cũng là chuyện bình thường thôi.”
Hạ Trì Uyển cười, chỉ một câu đã phủ nhận toàn bộ sức thuyết phục trong lời nói của Thu di nương.
Nghe Hạ Trì Uyển lấy thân phận đè người, Thu di nương lập tức cảm thấy mình thấp hơn nàng một cái đầu.
“Tử Hiên, con giờ đã có đủ năng lực, cũng nên dành nhiều tâm trí cho việc học hành. Còn chuyện xã giao, chờ con đỗ đạt rồi nghĩ đến cũng chưa muộn.”
Hạ Bá Nhiên thấy lời của Hạ Trì Uyển rất có lý.
Vốn dĩ quan hệ giữa Uyển nhi và Thu thị cũng không tệ, nếu Uyển nhi chịu mở miệng đề nghị Thu thị làm kế chủ mẫu tướng phủ, thì cũng chẳng sao.
Chỉ là, với thái độ hiện giờ của Uyển nhi, rõ ràng không muốn để Thu thị phù chính.
Trừ phi phủ Đại tướng quân sụp đổ, bằng không khả năng Thu thị trở thành chủ mẫu phủ tướng là rất nhỏ.