Trọng Sinh Chức Vương Phi Bị Ép Nhận

Chương 318



Triệu Giới dặn dò Chu Cảnh chuẩn bị xe ngựa cho tốt, một tay vòng quanh bả vai Ngụy La, một tay cúi xuống ôm lấy chân nàng bế nàng lên, sau đó ôm nàng ra khỏi phòng khách. Bên ngoài cửa phòng vẫn còn rất nhiều người đang đứng, Quảng Tín hầu cũng từ tiền thính chạy vội tới, vô cùng lo lắng hỏi thăm phu nhân mình xem đã có chuyện gì. Ông biết được Ngụy La có thai, liền lập tức tui vẻ, cho rằng hôm nay ông trời giúp ông ta rồi. Dù sao hỉ sự này cũng phát hiện trong Phủ Quảng Tín hầu, sau này Triệu Giới có thể nghĩ tới phần tình cảm này, để mắt tới Phủ Quảng Tín Hầu nhiều hơn một chút.

Quảng Tín Hầu thấy Triệu Giới đi ra khỏi phòng, tươi cười nghênh đón, chúc mừng nói: “Chúc mừng vương gia, chúc mừng vương phi”.

Triệu Giới rũ mắt nhìn ông ta dò xét một cái, không để ý tới.

Quảng Tín Hầu lại vội vã nịnh bợ, đi theo bên cạnh Triệu Giới nói: “Để thần kêu người đi chuẩn bị xe ngựa, vương gia chờ một chút. Bây giờ thân thể Vương phi quý giá, mọi việc đều phải cẩn thận một chút mới thỏa đáng…”

“Quảng Tín Hầu”. Triệu Giới dừng lại, đôi mắt phượng lạnh lùng nhưng trong trẻo chuyển hướng, mặt không biến sắc nhìn Quảng Tín Hầu: “Trần nhị và di nương của hắn liên thủ đụng vào vương phi của bản vương, ông nói, việc này bản vương nên xử trí thế nào?”

Quảng Tín hầu không biết còn có việc này, nụ cười trên mặt ông ta cứng đờ, dưới cái nhìn của Triệu Giới sau lưng ông ta từ từ toát ra mồ hôi lạnh. “Cái này…” Ông ta quay đầu nhìn thoáng qua Ngụy Bảo San trong góc, thấy Ngụy Bảo San cúi đầu, còn Trần Đằng sống tạm bợ kia không biết đã trốn tới chỗ nào rồi. Quảng Tín Hầu lại nhìn Triệu Giới, thấy ánh mắt hắn âm lãnh, lóe lên sát ý, nhất thời hai chân liền mềm nhũn, liền quỳ trên mặt đất cầu xin: “Vương gia tha mạng, là nghịch tử vô lễ, thần nhất định sẽ dạy dỗ lại hắn, cầu xin Vương gia khai ân”.

Sắc mặt Triệu Giới vẫn không đổi, nhàn nhạt nói: “Đưa hắn tới đại lao Thần cơ doanh, bản vương tự mình dạy dỗ hắn”.



Thần cơ doanh là chỗ như thế nào, Quảng Tín Hầu không thể không biết rõ. Vừa là nơi trọng yếu cấm quân chưởng quản s.ú.n.g ống và đạn dược, lại là quân đội do Triệu Giới quản lý. Trong Thần cơ doanh có một địa lao chuyên dùng để tra khảo tội phạm, nghe nói cực hình trong đó giống như ở địa ngục, phàm là người vào đó đều không thể sống sót đi ra. Mỗi chỗ trong thiên lao đều có thể nghe được tiếng rên rỉ thống khổ, một khi vào trong rồi, chính là muốn sống không được, muốn c.h.ế.t không xong. Quảng Tín hầu nghe được những lời này của Triệu Giới, nhất thời cả kinh tới nói không nên lời: “Vương, vương gia…” Mặc dù ông ta tức giận nhi tử không bằng người ta, nhưng cũng không bỏ được đưa hắn vào đường chết.

Bước chân Triệu Giới không hề ngừng lại, đi qua trước mặt ông ta, không cho ông ta chút chỗ trống nào để thương lượng.

Triệu Giới vừa đi, Quảng Tín hầu phu nhân ở đằng sau nhịn không được, thân thể mềm nhũn ngã xuống. Mọi người kinh hãi, vội vàng đỡ bà ta dậy: “Thái phu nhân!”.

Hầu phủ rối tung rối mù.

*** *** ***

Trở lại Phủ Tĩnh Vương, trong phủ lại mời Tôn đại phu tới bắt mạch cho Ngụy La lần nữa, Tôn đại phu nói cũng không khác lắm so với những đại phu khác, lại mở thêm một phương thuốc an thai, rồi mới nói vài tiếng chúc mừng với Ngụy La và Triệu Giới, lúc này mới rời đi.

Triệu Giới sai người đưa Tôn đại phu một số tiền tạ ơn lớn, những ngày này cũng nhờ có ông ta điều trị, thân thể Ngụy La mới tốt lên.

trên hành lang, Tôn đại phu chợt nhớ tới một việc: “Vương gia, có một việc lão phu quên nhắc ngài”. Triệu Giới nói: “Chuyện gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Tôn đại phu nói: “Phu nhân có thai, ba tháng đầu và ba tháng cuối là thời gian thai nhi không ổn định nhất, tốt nhất không nên làm chuyện phòng the”.

Bước chân Triệu Giới tạm dừng, chợt nói: “Cảm tạ đại phu, bản vương sẽ chú ý”. Tôn đại phu liền rời đi.

Buổi tối hôm đó, Triệu Giới truyền tin tức này vào trong cung. Trần Hoàng hậu nghe được liền vui mừng tới hỏng rồi, vội nói Ngụy La dưỡng thai quan trọng hơn, không cần vội vàng vào cung thăm bà, lại kêu người mang tới nhiều thuốc bổ an thai. Còn lo lắng Ngụy La mới mang thai lần đầu không có kinh nghiệm, cố ý đưa tới hai ma ma chuyên môn hầu hạ phụ nhân có thai lo ăn uống và sinh hoạt hàng ngày cho nàng, chỉ còn thiếu không đem Ngụy La vào cung mà thôi.

Ngụy La nhìn thuốc bổ Trần Hoàng hậu đưa tới, buồn rầu nhíu mày: “Lúc không mang thai phải uống thuốc bổ, sao có thai rồi vẫn còn phải uống chứ?”

Triệu Giới cúi đầu, hôn lên trán nàng: “Ngoan, đây là vì mẫu hậu quan tâm nàng. Nếu nàng không thích, chúng ta không dùng, dưỡng thai thật tốt là được”. nói xong hắn lại xoa bóp gương mặt nhỏ của nàng, sủng ái nói: “A La của chúng ta bây giờ là tiểu tổ tông, nàng mất hứng, ai dám bắt nàng theo chứ?”

Ngụy La vòng tay lên cổ hắn, treo người lên người hắn, đôi mắt cong lên hỏi: “thật vậy chăng? Sau này thiếp nói gì chàng cũng đều nghe sao?”

Triệu Giới cười nói: “Nàng nói gì ta cũng đều nghe”.

Ngụy La vui mừng, hóa ra có thai rồi lại có chỗ tốt như vậy. Nàng nghiêng đầu, suy nghĩ kỹ một hồi: “Nếu thiếp nói muốn ăn cá do chàng câu thì sao?” Gần đây việc ăn uống của nàng có chút thay đổi, chính là thích ăn cá.

“Chỉ là việc này?” Triệu Giới nhướng mày.



Ngụy La chân thành gật đầu.

Triệu Giới cười to, nói: “Nàng chỉ có chút chuyện này sao. Mai ta liền chuẩn bị cần câu, dẫn nàng đi hậu viện câu cá”.

Ngụy La bổ sung: “Phải là do Đại ca ca tự mình làm”.

Này có chút làm khó rồi. Đôi tay Triệu Giới là đôi tay quen g.i.ế.c người, không phải để nấu ăn, nhưng vì Ngụy La, hắn tình nguyện thử một chút: “Nàng nói gì thì là cái đó”.

Ngụy La nằm trong lồng n.g.ự.c hắn len lén cười. Tuy nói trước kia Triệu Giới cũng ngoan ngoãn phục tùng nàng, nhưng nàng vẫn không thể quá mức tùy hứng, bây giờ nàng có thai, tất cả mọi chuyện chuyện gì cũng đều được, tất nhiên không thể bỏ qua cơ hội này.

Sáng sớm hôm qua, Triệu Giới đi Thần cơ doanh một chuyến trước.

hắn nói là làm, sáng sớm liền kêu người đem Trần nhị gia Phủ Quảng Tín Hầu tới địa lao Thần Cơ Doanh.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com