Trọng Sinh Đổi Mẫu Thân, Pháo Hôi Thành Danh Môn Quý Nữ

Chương 170: Cái Chết Của Cung Nữ ---



 

“Bình nhi, lần này con làm tốt lắm, ngay cả Nhị hoàng tử cũng khen ngợi con, thật khiến muội muội nở mày nở mặt.” Tề Vấn Du vô cùng xúc động, lần này con trai bà đã giúp Nhị hoàng tử làm tốt việc, gia đình họ lại một lần nữa được Nhị hoàng tử trọng dụng.

 

“Thưa mẫu thân, vẫn là nhờ người đã khai sáng cho nhi tử, còn giúp hai huynh đệ chúng ta làm lành như thuở ban đầu, nếu không nhi tử cũng không thể nghĩ ra cách này. Giờ đây, nhà Trấn Viễn Hầu chắc chắn đang rối ren vội vàng rồi. Chuyện họ tham ô quân hưởng, nhi tử cũng là do trước kia uống rượu với họ mà biết được tin tức. Lần này nhi tử đã truyền tin cho cháu trai Thành Quốc Công. Cháu trai Thành Quốc Công cũng là người căm ghét cái ác như thù, trước kia hắn từng thích một hoa khôi thanh lâu, nhưng lại bị con trai Trấn Viễn Hầu g.i.ế.c chết. Hắn đã sớm muốn nắm được thóp của y, thế là chuyện này liền biến thành ân oán giữa Thành Quốc Công và Trấn Viễn Hầu, không liên quan gì đến Nhị hoàng tử. Tam hoàng tử lần này xem như đã chịu thiệt thòi rồi.”

 

Tiêu Phiếm Bình trước kia từng tìm đến các tiểu quan, từng nghe các tiểu quan kể rằng có lần con trai Trấn Viễn Hầu say rượu, không cẩn thận nói ra việc nhà họ một chút cũng không thiếu tiền, còn nhắc đến chuyện Trấn Viễn Hầu tham ô quân hưởng. Chỉ là những tiểu quan đó lúc bấy giờ không dám nói, y cũng đã lợi dụng sự quen thuộc của mình với những người ở đó, mới đặt ra cái bẫy này cho họ.

 

Chuyện của Trấn Viễn Hầu vừa bị tra ra, Hoàng thượng tự nhiên giận dữ. Mặc dù ngài không thường xuyên lâm triều, nhưng các đại thần vẫn nghe lời ngài. Mấy ngày nay vẫn luôn điều tra xác minh sự việc này. Người của Nhị hoàng tử thấy gió liền trở cờ, tự nhiên là âm thầm lấy ra những chứng cứ mà họ đã sớm thu thập được.

 

Thế là Trấn Viễn Hầu trực tiếp bị Hoàng thượng tước bỏ tước vị, tống vào Thiên lao. Đức Phi cũng bị Hoàng thượng quở trách một trận. Tam hoàng tử tự nhiên cũng bị liên lụy, ngay cả những việc ngài đang quản lý cũng bị Hoàng thượng thu hồi.

 

Nhị hoàng tử vui mừng, liền khen ngợi Tiêu Phiếm Bình, còn lại lần nữa sủng ái Tiêu Thuấn Anh.

 

“Con xem, bây giờ con đã thay đổi biết bao. Hiện nay chỗ dựa lớn nhất của chúng ta chính là Nhị hoàng tử. Cha con giờ còn không thể tham gia vào trung tâm nghị sự của Nhị hoàng tử, nhưng con thì có thể. Ngay cả cha con cũng phải nhìn con bằng con mắt khác.”

 

“Thưa mẫu thân, nhi tử sẽ tiếp tục cố gắng ạ.” Tiêu Phiếm Bình vẻ mặt hớn hở.

 

Tam hoàng tử tuy bị Hoàng thượng thu hồi một phần quyền lực, nhưng ngài vẫn còn nhiều người ủng hộ, rất nhanh đã tra ra kẻ chủ mưu đứng sau sự việc này.

 

Mèo Dịch Truyện

Dưới trướng Nhị hoàng tử cũng không sạch sẽ gì, người của Tam hoàng tử bắt đầu đàn hặc thủ hạ của Nhị hoàng tử. Nhất thời, nhiều vụ án trên triều đình vậy mà lại được phá một cách thần kỳ như vậy, còn nhiều vụ án tham ô của các quan viên cũng bị liên lụy ra.

 

Hôm nay ngươi nhắm vào ta, ngày mai ta liền nhắm vào ngươi, hai bên qua lại không khí thật náo nhiệt.

 

Ngay cả trong cung, Hiền Phi và Đức Phi cũng đang đấu pháp với nhau. Hai người vốn là lão nhân nhiều năm trong cung, ở trong cung lâu nhất, quan hệ rộng nhất, họ biết không ít nội tình của đối phương.

 

Ngày nọ, một cái giếng khô trong cung bỗng nhiên phát hiện một thi thể. Đó là một cung nữ của cung Đức Phi, không rõ nguyên nhân vì sao lại c.h.ế.t trong giếng khô, hơn nữa trong tay nàng còn nắm chặt một khối ngọc bội. Các lão ma ma lâu năm liếc mắt một cái liền nhận ra sự khác biệt của khối ngọc bội kia.

 

“Mau đi bẩm báo Thục Phi nương nương.” Một lão ma ma thấy tình hình không ổn, lập tức sai người khác đến cung Thục Phi.

 

Thục Phi nương nương nghe cung nhân bẩm báo, vô cùng kinh ngạc. Nàng lập tức dẫn người đến hiện trường, lúc này t.h.i t.h.ể vẫn còn nằm trên đất, đã có thị vệ dùng vải trắng che lại.

 

“Thục Phi nương nương, việc này e rằng sẽ mạo phạm ngài, tiểu nhân xin khiêng t.h.i t.h.ể đi ngay đây.” Các thị vệ thấy Thục Phi nương nương đến, lập tức hành lễ.

 

“Thi thể không được khiêng đi, khối ngọc bội kia ở đâu?” Thục Phi nương nương nhìn chằm chằm vào tấm vải trắng, bình tĩnh hỏi.

 

“Bẩm nương nương, ngọc bội ở đây. Nô tỳ mắt kém, không dám xác định, nên mới thỉnh nương nương đến phân biệt.” Một lão ma ma dâng ngọc bội lên.

 

“Đúng là ngọc bội của tỷ tỷ ta, ngọc bội này sao lại ở đây? Mau đi thỉnh Hoàng thượng đến.” Thục Phi nương nương dùng khăn tay bọc kỹ, cẩn thận xem xét rõ ràng, rồi mới sai người đi thỉnh Hoàng thượng.

 

“Bẩm nương nương, cái giếng khô này có điều kỳ lạ, dường như bên trong còn có đồ vật, đã bị đất vàng che phủ. Nha hoàn kia dường như cũng là xuống đó để đào ngọc bội.” Các thị vệ buộc dây xuống giếng khô kiểm tra, phát hiện một chỗ có một gò đất nhỏ, bên trong vậy mà đào ra không ít đồ vật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

“Đem tất cả mọi thứ đào ra, bổn cung muốn xem thử, rốt cuộc bên trong có gì.” Thục Phi nói xong, các thị vệ mới tiếp tục đào.

 

Hiền Phi và Đức Phi cũng nghe nói chuyện ở đây, dường như không chỉ đơn giản là c.h.ế.t một cung nữ, mà còn có một khối ngọc bội.

 

Ngọc bội, hai vị nương nương lập tức nghĩ đến điều gì đó, đều vội vàng chạy đến.

 

“Thục Phi muội muội, rốt cuộc ở đây đã xảy ra chuyện gì, chúng ta nghe nói là c.h.ế.t một cung nữ, đã tra ra nguyên nhân là gì chưa?” Hiền Phi cười tươi đi tới.

 

“Hiền Phi tỷ tỷ, Đức Phi tỷ tỷ, cung nữ này dường như là tự vẫn. Bên trong quả thật đã đào ra một vài thứ, nhưng ta đã sai người đi thỉnh Hoàng thượng rồi. Đợi Hoàng thượng đến, mọi người sẽ rõ.”

 

40_Hiện nay ba người cùng hiệp lý Lục cung (cùng quản lý hậu cung), đối với việc trong cung đều có trách nhiệm quản lý. Thục Phi lo lắng họ sẽ cố ý phá hoại, nên mới nói thẳng là đã thỉnh Hoàng thượng đến chứng kiến.

 

Hai người vừa nghe liền biết sự việc e rằng không đơn giản, cũng không dám rời đi. Hơn nữa, cung nữ kia lại là người của cung Đức Phi. Cung nữ tự vẫn, sẽ liên lụy đến người nhà. Cung nữ này làm như vậy, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì?

 

Hai người nhìn nhau một cái, đều đang nghĩ có phải là do đối phương ra tay hay không.

 

Hoàng thượng lúc này đang ở cung Lương Tần, nghe cung nhân bẩm báo, ngài lập tức biến sắc, dẫn người đến hiện trường.

 

“Đồ vật ở đâu?” Hoàng thượng lúc này sắc mặt âm trầm. Hiền Phi và Đức Phi thấy vậy, trong lòng kinh hãi. Việc gì có thể khiến Hoàng thượng động dung như vậy, trong hậu cung này e rằng chỉ có cố Hoàng hậu nương nương mà thôi.

 

“Bẩm Hoàng thượng, đây là ngọc bội được tìm thấy trên tay cung nữ kia. Ngón tay của cung nữ toàn bùn đất và máu, hẳn là được đào từ trong cái giếng khô đó ra. Các thị vệ vẫn đang đào, bên trong dường như còn có đồ vật.” Thục Phi sai người dâng ngọc bội lên.

 

Hiền Phi và Đức Phi đứng một bên thấy vậy, ánh mắt kinh ngạc không thể kiềm chế được nữa. Đây, đây không phải là khối ngọc bội của Hoàng hậu nương nương năm xưa sao? Các nàng nhớ rằng, năm đó khối ngọc bội này còn gây ra không ít sóng gió, cuối cùng dẫn đến sự tiên thế của Hoàng hậu nương nương.

 

Khối ngọc bội này chẳng phải đã mất tích rồi sao, sao, sao lại ở trong một cái giếng khô, hơn nữa cung nữ kia làm sao lại biết được chuyện này?

 

Tiêu Thuấn Hoa lúc này cũng đã đến, nàng đang âm thầm quan sát biểu cảm của mấy vị nương nương, và cả sự hối hận trong mắt Hoàng thượng lúc này.

 

Kể từ khi Hoàng thượng luyện đan, nàng là người tiếp xúc với Hoàng thượng nhiều nhất. Hoàng thượng đã rất ít khi đến các cung của những nương nương có phi vị khác, ngoài nàng ra, còn có mấy vị mỹ nhân rất được Hoàng thượng sủng ái.

 

Tâm tư Tiêu Thuấn Hoa là người tỉ mỉ nhất, nàng âm thầm phát hiện ra một chuyện, Hoàng thượng căn bản không ăn những viên đan d.ư.ợ.c đó, nhưng bên ngoài ngài đều sai người tuyên bố rằng ngài không chỉ luyện đan, mà còn ăn không ít đan d.ư.ợ.c do chính mình làm ra.

 

Hoàng thượng trong ván cờ này, luôn ở vị thế của kẻ bề trên, mà nhiều người bên dưới, e rằng còn chưa nhìn rõ mục đích thật sự của Hoàng thượng, chỉ một mực đứng về phe, cũng không biết lần này sẽ có bao nhiêu người gặp tai ương.

 

Lúc này, các thị vệ cũng đã đào hết tất cả mọi thứ trong giếng khô ra, toàn bộ đều là di vật của Hoàng hậu nương nương.

 

“Kính xin Hoàng thượng minh xét, tỷ tỷ ta năm đó quả thật là bị người ta hãm hại.” Thục Phi quỳ trước mặt Hoàng thượng khóc lóc kể lể.