Lông mày rậm, đuôi mắt dài, đến lông mi cũng dày, mũi cao và thẳng, khuôn cằm sắc bén góc cạnh. Một khuôn mặt đẹp hệt như tạc tượng.
Âu Dương Thiên Thiên hoài nghi, đây thật sự là người Trung Quốc sao? Một "tác phẩm" như anh ta rốt cuộc đã được ai điêu khắc ra mà ảo diệu như vậy?
Ông trời ơi, đàn ông thôi mà, ông có cần ưu ái thế không? Nếu được thì ưu ái cho con đây này, nhìn muốn ghen tị luôn á!
Âu Dương Thiên Thiên ngắm Âu Dương Vô Thần 1 cách triệt để, cô ngó nghiêng qua lại khuôn mặt anh, không bỏ sót 1 chi tiết nào.
Nhưng càng nhìn, bất giác Âu Dương Thiên Thiên càng không tự chủ được mà tới gần, cô thất thần, dường như có chút lơ là.
Đúng lúc này, đột nhiên miệng cô tự động mở ra, lên tiếng: