Trọng Sinh Làm Hoàng Đế Ta Khuấy Đảo Thiên Hạ

Chương 18



 

18.

Ta nhìn kỹ Lão Thất, phát hiện từ dung mạo đến tính tình, đứa nhỏ này đều hoàn toàn khớp với gu thẩm mỹ của ta, liền cảm thấy hứng thú hơn nhiều với đứa con trai  này.

Ta hỏi nó: "Công chúa bị nhà chồng ức hiếp, là người nhà mẹ đẻ, có nên ra mặt đòi lại công bằng không? Nếu có thì phải làm thế nào?"

Lão Thất đáp: "Nhi thần đã bắt cả phò mã và tiểu thiếp về rồi."

Nó nhìn ta cười nhạt: "Phò mã tự ý nạp thiếp, coi thường thiên uy; mặc mẹ già bệnh nặng không lo, lại cùng thiếp vui chơi trụy lạc, đó là bất hiếu. Chỉ với hai tội đó thôi, đã đủ để hắn c.h.ế.t hai lần."

Ta không kiềm được gật đầu — quả nhiên rất hợp ý ta.

 

"Vậy còn phu nhân Hầu phủ Ninh Dương?"

"Lão thái bà này càng không phải người tốt. Nhưng dù gì cũng đang bệnh, con trai dù là vương gia cũng không tiện ra tay đánh mắng một bà già. Nên nhi thần chỉ cho Thái y đến tận nơi khám bệnh, kê thuốc. Cũng xin Hoàng hậu mỗi ngày phái một ma ma đến Hầu phủ, giám sát bà ta uống thuốc."

Ta càng cười rạng rỡ hơn: "Thái y kê thuốc gì?"

"Nửa sống nửa chín gạo lứt, thêm nửa cân hoàng liên, nấu thành cháo."

Ta cười ha hả không ngừng.

Đúng là đứa Lão Thất này, quả nhiên là nhân tài hiếm có!

Gia tộc của tam phò mã vì làm nhục công chúa mà bị liên lụy, toàn bộ bị tước tước vị, sung công tài sản, giáng làm thứ dân.

Nhị phò mã bị đánh đến nửa sống nửa chết, lưu đày ba ngàn dặm.

Tiểu thiếp cũng bị ban chết.

Tuy gia tộc không bị liên lụy, nhưng tước vị Hầu phủ Ninh Dương cũng đến đời này là kết thúc.

Con cháu Hầu phủ Ninh Dương, từ nay về sau ba đời, đừng mong chen chân vào trung tâm triều đình.

Phu nhân Hầu phủ Ninh Dương, liên tục ba ngày uống cháo gạo lứt hoàng liên, liền bệnh phát mà chết.

Lão thất khinh thường nói: “Cháo gạo lứt hoàng liên tuy khó nuốt, nhưng cũng chưa đến mức g.i.ế.c người. Theo nhi thần thấy, rõ ràng là bị Hầu gia Ninh Dương g.i.ế.c chết.”

Ta vô cùng đồng tình.

Nhưng ta không nói thêm gì nữa, trước thì dập tắt những tấu chương luận tội của các ngôn quan với Hầu phủ Ninh Dương, sau thì dùng lý do “phu nhân mới mất, không giữ tang mà lại hoan lạc với thiếp” để giáng chức, phạt bạc.

Từ xưa, vợ chết, chồng phải giữ tang một năm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Trong thời gian giữ tang, dù có ăn chơi trác táng ra sao, chỉ cần không bị phát hiện thì cũng chẳng ai nói gì.

Nhưng hạng người như Hầu gia Ninh Dương, thê thiếp đầy nhà, làm sao nhịn được?

Cẩm y vệ ta phái đi theo dõi chỉ ba ngày, đã bắt được tại trận.

Ta liền danh chính ngôn thuận, lấy cớ “vô tình vô nghĩa, đức không xứng vị”, tước bỏ tước vị của Hầu phủ Ninh Dương.

Đám thế gia ăn bổng lộc triều đình mà chẳng làm nên trò trống gì, từ lâu đã hình thành thế lực chằng chịt, đuôi to khó vẫy, chiếm cứ tài nguyên triều đình, ăn mòn xương m.á.u dân đen, thậm chí còn có thực lực chống đối hoàng quyền — ta đang lo không có cớ để ra tay, thì nay vừa vặn.

Triều trong ngoài đều biết ta đang công tư bất phân mà báo thù riêng với Hầu phủ Ninh Dương.

Nhưng không ai dám đứng ra ngáng đường ta.

Thấy chưa? Chỉ cần ta hơi biểu hiện chút tùy hứng, bọn họ liền lập tức câm như hến.

Cái gọi là không sợ cường quyền, xương cốt cứng cỏi ấy mà — nói trắng ra, chỉ là hạng giả nhân giả nghĩa, muốn nhờ việc mắng hoàng đế mà nổi tiếng, thành danh là kẻ không sợ thiên uy, giả quân tử mà thôi.

Bệnh tình của Thái hậu ngày càng trầm trọng, đã đến mức không thể nói năng.

Ta lấy cớ cầu phúc cho Thái hậu, một lần nữa cắt giảm cung nhân.

Cả hoàng cung, bao gồm cả đế hậu, phi tần, chủ tử chỉ hơn sáu mươi người, mà người hầu hạ lại hơn vạn. Những nha môn phụ trách việc ăn ở đi lại của các chủ tử, cộng lại gần mười vạn người.

Số chi phí và tham ô phát sinh trong đó, vượt xa sức tưởng tượng của người thường.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Dù có cắt giảm một nửa cung nhân cũng không ảnh hưởng gì đến việc vận hành hoàng cung.

Ta cải trang, ra dân gian một chuyến, rồi quay về, nhổ tận gốc Nội vụ phủ, Quang lộc tự cùng các nha môn chuyên phụ trách mua sắm khác.

Lý do là: tham ô nghiêm trọng.

Tông thất con cháu người nào cũng xa hoa lãng phí, dạo phố, chọc chó, say sưa tiệc tùng, suốt ngày chẳng làm gì.

Ta thấy ai ngứa mắt liền mượn cớ “Thái hậu bệnh nặng, các ngươi còn có tâm trí vui chơi” mà nổi giận, người thì tước tước vị, người thì phạt bổng lộc.

Ngân khố quốc gia tăng vùn vụt.

Tư khố của ta cũng ngày càng rủng rỉnh.

Tất nhiên, ta không chỉ biết làm kẻ lột da người.

Việc giao phó làm tốt, lại trung thành với ta, dù là thế gia vọng tộc, ta cũng trọng dụng và đề bạt.

Với các quan lại xuất thân hàn môn, ta chủ động nâng cao đãi ngộ, lệnh Công bộ xây quan xá cho họ, miễn cho họ phải thuê nhà.

Quan hàn môn không thiếu tài, chỉ thiếu cơ hội leo lên cao.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com