Trọng Sinh Làm Hoàng Đế Ta Khuấy Đảo Thiên Hạ

Chương 29



29.

 “Nơi ấy là chốn sinh linh đồ thán, vực sâu của muôn điều tội ác. Nữ tử một khi bị đưa vào, tất không tránh khỏi họa nát thịt tan xương, cả đời không thấy lại ánh mặt trời. Phu nhân và các nữ quyến nhà ta chỉ ở trong kỹ viện năm ngày, đã bị ngược đãi tàn khốc đến chết, lúc c.h.ế.t thì toàn thân thương tích đầy mình, không còn chỗ nào lành lặn. Những kẻ hung tàn ấy, thực sự là phường mất hết nhân tính, chẳng khác gì loài cầm thú!”

Tiểu tú tài vừa nói đến đây, vừa khóc vừa đ.ấ.m đất, từng lời như rỉ m.á.u từ tim gan.

“Tiểu sinh còn nghe nói, kẻ cưỡng h.i.ế.p ba vị nữ tử kia, lại chính là người trong tộc họ Trương và dân làng. Trước cưỡng hiếp, sau tàn sát, phường súc sinh như vậy, thực không xứng làm người. Xin Hoàng thượng chủ trì công đạo cho những người đã khuất.”

Tiếng nói phẫn uất của Lão Thất vang vọng khắp đại điện.

“Tục ‘ăn tuyệt hộ’ là trái đạo luân thường, nghịch cả thiên đạo. Bán vợ con người khác vào kỹ viện, đã là hành vi mất hết nhân luân. Lại còn cưỡng đoạt sự trong sạch, bức hại thân thể họ, thì ngay cả súc sinh cũng không bằng. Hạng người không bằng súc sinh như thế, sao có thể gọi là người? Phải xử lăng trì để an ủi những oan hồn. Chúng ta lấy nhân đức làm gốc, càng phải tận lực loại bỏ thói tục ác độc này, để dân chúng được yên lòng!”

Các đại thần trong triều cũng bị hành vi tàn ác tày trời này làm cho chấn động, từ đó thay đổi thái độ, cùng nhau yêu cầu trừng phạt nghiêm khắc bọn hung đồ.

Khi định tội, Lão Thất quả quyết tuyên bố:

“Kẻ chủ mưu là bốn mươi tám người, phải tịch biên gia sản và xử lăng trì. Những kẻ đồng phạm có ba mươi bảy người, cũng phải tịch biên gia sản và c.h.é.m đầu. Kẻ tội nhẹ hơn là tám mươi sáu người, tịch biên gia sản và đày đi ngàn dặm. Kỹ viện cưỡng ép lương dân làm kỹ nữ, đồng tội với kẻ chủ mưu. Tổng cộng hai mươi bảy kẻ gây ra tổn hại trong kỹ viện, đều phải xử lăng trì.”

Người đông thì dĩ nhiên sẽ có kẻ phản đối.

Đám "thánh mẫu" cũng không thiếu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Vừa dứt lời, lập tức có người đứng ra chỉ trích Lão Thất là dùng hình pháp quá nghiêm khắc, cho rằng như vậy là trái với nhân đức.

Phần lớn người cho rằng chỉ cần xử tử vài tên cầm đầu là đủ, những kẻ còn lại có thể giảm nhẹ hình phạt. Bằng không, vì mấy phụ nữ và trẻ em mà diệt cả một dòng tộc thì không thỏa đáng.

Nhưng Lão Thất không lùi nửa bước, lý lẽ từng tấc, tranh đấu từng chữ, một mình đối chọi cả nhóm đại thần.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Người sống ở đời, quý ở chỗ có nhân, nghĩa, lễ, trí, tín. Vậy mà bọn người này lại đem vợ con người ta bán vào kỹ viện, đã là mất sạch cội rễ của nhân luân. Lại còn cưỡng đoạt sự trinh bạch, bức hại thân xác, hành vi ấy so với súc sinh còn ác hơn gấp bội.”

Giọng Lão Thất vang vang, ngữ điệu nghiêm nghị.

“Thần thấy bọn này tâm địa như rắn rết, hành vi như ma quỷ, sao có thể gọi là người? Phải xử lăng trì, để răn quốc pháp, để an ủi những oan hồn. Phải biết rằng, trị loạn thì phải dùng hình pháp nghiêm minh. Nho gia không chỉ có tiếng đọc sách du dương, mà còn có đạo lý dùng thước gỗ để răn dạy. Đạo gia không chỉ có lòng thanh tịnh, mà còn có phép hàng yêu trừ ma. Muốn diệt trừ thói tục độc ác này, nhất định phải nổi giận như sấm sét, dùng hình phạt nghiêm khắc, móc tận gốc độc, cắt phăng u ác. Có thế thiên hạ mới quay về chính đạo, dân chúng mới được yên tâm.”

Lão Thất chỉ thẳng vào mũi viện trưởng Hàn Lâm Viện, mắng to:

“Ngươi sinh ra trong gia đình quan lại, hưởng ân huệ triều đình, thấm nhuần đức lớn của hoàng ân, được dân nuôi dưỡng, đứng trên triều đình, là bậc trung thần trong thiên hạ. Vậy mà người bị hại thảm thương như thế, ngươi không phẫn uất, không đòi lại công đạo cho họ, lại còn ngăn cản hình phạt cực ác, rốt cuộc là vì cái gì? Ngươi đọc sách thánh hiền, ngoài mồm đầy nhân nghĩa đạo đức, kỳ thực chỉ là kẻ giả nhân giả nghĩa, tham lam ích kỷ. Phải chăng ngươi cũng là kẻ từng được lợi từ việc ‘ăn tuyệt hộ’?”

“Làm quan thì phải trừ hại cho dân. Ngươi không làm chủ cho dân, lại còn giúp kẻ ác, đó chính là tội lớn.”

Miệng Lão Thất như s.ú.n.g liên thanh, mắng vị viện trưởng danh vọng của Hàn Lâm Viện đến không kịp trở tay.

“Làm quan mà tham ô là hại nước, ngu tối là làm loạn nước, không phân rõ thiện ác thì mất nước, đạo đức giả che đậy cái ác thì là diệt nước. Ngươi đầu to tai lớn, bụng to như trống, chắc chắn là tham ô. Ngu tối vô năng thì chắc chắn làm loạn triều cương, đạo đức giả lại còn bao che kẻ ác thì tất phải khiến quốc gia diệt vong. Cái lão già tham lam kia, dân chúng thiên hạ nuôi ngươi, mà không nuôi ra được lòng biết ơn, lại nuôi ra một đống ruột béo; lão phu tóc bạc kia, đọc sách thánh hiền bao năm mà không dạy được ngươi biết phân biệt đúng sai, chỉ khiến ngươi thêm ngu muội vô năng.”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com