Phương Huệ gật đầu mạnh mẽ: "Chị sẽ nghe lời em và không phạm sai lầm. Chị đã nói rồi, Phương Huệ này là người của em, cả đời chỉ trung thành với em."
Tống Lan siết c.h.ặ.t t.a.y chị ta: "Tốt, vậy chúng ta cùng nhau cố gắng."
Phương Huệ cũng gật đầu kiên quyết: "Đúng, chúng ta sẽ cùng nhau nỗ lực."
Cô đã cứu chị ta ra khỏi vực thẳm của đau khổ, giờ lại trải cho một con đường rộng mở. Nếu chị ta không làm tốt, thì thà c.h.ế.t còn hơn.
Khi đến trụ sở huyện Đông Quan, Tống Lan và Diệp Tĩnh Viễn gặp bảo vệ, báo tên và yêu cầu gặp lãnh đạo Khổng Hải Đông.
Nhìn thấy hai người đều có vẻ ngoài xuất chúng, khí chất không tầm thường, bảo vệ vội vàng vào báo tin.
Nghe nói Tống Lan đến, Khổng Hải Đông đích thân cùng thư ký của mình, Tống Lai, ra đón.
Vừa gặp Tống Lan, ông ta liền mời họ vào văn phòng và bảo Tống Lai pha trà.
Khổng Hải Đông cảm ơn Tống Lan vì đã cứu cháu trai Khổng Dực của mình, đồng thời cảm ơn việc cô quyên góp xây trường học và sửa đường cho Hổ Trang.
Cuối cùng, ông ta hỏi về mục đích của chuyến thăm lần này.
Tống Lan mỉm cười đáp: "Thưa lãnh đạo Khổng, là thế này, tôi và chồng sắp cưới của tôi, đồng chí Diệp Tĩnh Viễn, muốn xây dựng một trường trung học Viễn Lan ở Đông Quan, đồng thời thiết lập quỹ học bổng cho học sinh giỏi và quỹ trợ cấp cho học sinh nghèo.
Chúng tôi mong muốn khuyến khích và giúp đỡ học sinh Đông Quan có cơ hội tiếp tục học đại học, đào tạo các em trở thành những nhân tài xuất sắc cho đất nước."
Nghe vậy, Khổng Hải Đông ngay lập tức tôn kính, ánh mắt đầy khâm phục khi nhìn hai người: "Đồng chí Tống, đồng chí Diệp, các đồng chí thật sự là những người tốt của đất nước, khiến tôi vô cùng cảm động!"
Tống Lan mỉm cười khiêm tốn: "Chúng tôi chỉ muốn đóng góp một chút cho quê hương."
Khổng Hải Đông không ngớt lời khen ngợi: "Đó là vì các đồng chí có tấm lòng, nên mới nghĩ đến việc làm điều tốt cho quê hương."
Cô lấy ra bản hợp đồng quyên góp đã chuẩn bị trước, đưa cho ông ta.
"Thưa lãnh đạo Khổng, đây là hợp đồng quyên góp mà tôi đã soạn sẵn. Trong đó có ghi rõ những yêu cầu của chúng tôi, chẳng hạn như tên trường phải là Trung Học Hy Vọng Viễn Lan, công trình xây dựng phải đảm bảo chất lượng, tuyệt đối không được làm công trình kém chất lượng. Mời ngài xem qua."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Khổng Hải Đông cầm bản hợp đồng, cẩn thận đọc từng chữ, trong lòng thầm khâm phục sự cẩn thận và tinh thần trách nhiệm của Tống Lan.
Đọc xong, ông ta lập tức nói: "Đồng chí Tống, tất cả điều khoản đều không có vấn đề gì. Sau này, tôi sẽ để thư ký Tống Lai làm việc trực tiếp với đồng chí Phương Huệ về các hạng mục. Được không?"
"Được."
Hợp đồng quyên góp của Tống Lan cũng nêu rõ rằng người phụ trách dự án phía cô là Phương Huệ.
Khổng Hải Đông cười nói: "Vậy tôi ký nhé?"
Tống Lan mỉm cười gật đầu. Cô và Diệp Tĩnh Viễn đã ký vào phần của mình từ trước.
Tống Lai và Phương Huệ cũng ký vào phần người phụ trách dự án.
Hợp đồng quyên góp được làm thành hai bản, Tống Lan giữ một bản, còn một bản để lại cho Khổng Hải Đông.
Sau khi ký xong hợp đồng, Tống Lan nói: "Thưa lãnh đạo Khổng, tối nay tôi và chồng sắp cưới phải về Hồng Kông. Các công việc tiếp theo tôi sẽ ủy quyền cho đồng chí Phương Huệ phụ trách. Khi nào có đất và đội thi công, nếu cần kinh phí, ngài có thể liên hệ với đồng chí Phương Huệ."
Khổng Hải Đông gật đầu liên tục: "Được, được, tôi sẽ sắp xếp ngay việc này. Tôi cũng sẽ cho đăng tin này trên báo Đông Quan vào ngày mai để mọi người biết tin vui."
DTV
Tống Lan mỉm cười: "Cảm ơn ngài. Nếu không còn việc gì khác, chúng tôi xin phép về trước."
"Tôi sẽ tiễn các đồng chí."
"Không cần đâu ạ."
Khổng Hải Đông và Tống Lai vẫn tiễn hai người xuống tận lầu dưới, nhìn họ lên xe Jeep rồi mới quay trở lại văn phòng.
Ông ta lập tức cầm bản hợp đồng quyên góp đi gặp lãnh đạo đứng đầu Đông Quan để bàn bạc về việc này.
Ngày hôm sau, báo Đông Quan đăng tin về việc Tống Lan và Diệp Tĩnh Viễn quyên góp xây dựng trường trung học Viễn Lan, đồng thời nêu rõ những đóng góp của họ trong việc xây dựng trường tiểu học Viễn Lan và sửa đường cho Hổ Trang. Bài báo ca ngợi và khẳng định tấm lòng và những việc làm thiện nguyện của họ.
Tên tuổi của hai người càng nổi danh ở Đông Quan.