Anh chỉ có thể dịu dàng trấn an: "Đừng lo, đừng lo, các con trong bụng em vẫn ổn. Chúng ta chỉ cần yên tâm chờ ngày các con đủ ngày đủ tháng chào đời thôi."
Tống Lan khẽ thở dài: "Nếu chúng không ra sớm, em thật muốn khóc mất..."
Diệp Tĩnh Viễn tiếp tục dỗ dành: "Vợ ơi, đừng sợ, anh sẽ ở bên em. Sau này, anh nhất định sẽ dạy các con biết hiếu thảo với em, thấy mẹ đã vất vả thế nào để m.a.n.g t.h.a.i chúng. Nếu chúng dám không hiếu thảo, anh sẽ phạt vào m.ô.n.g chúng, được không?"
Tống Lan bị anh làm cho cười.
Diệp Tĩnh Viễn thấy cô cười, trong lòng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Thực ra, làm cha cũng không dễ dàng gì với anh.
Trong sự trông ngóng của cả gia đình, vào rạng sáng ngày 20 tháng 5 năm 1986. Tống Lan cuối cùng cũng cảm thấy những cơn đau chuyển dạ.
Cô lập tức lay tỉnh Diệp Tĩnh Viễn bên cạnh: "A Viễn, A Viễn, dậy đi, em hình như sắp sinh rồi..."
"Gì cơ? Em sắp sinh rồi?"
Diệp Tĩnh Viễn sợ đến mức bật dậy ngay, luống cuống không biết nên làm gì tiếp theo, nên làm thế nào mới tốt?
Nhìn vẻ mặt ngốc nghếch hoảng hốt của anh, Tống Lan thật không biết nói gì hơn.
Cô vội nhắc: "Anh mau đi gọi mẹ, gọi Phương Huệ và chị Nga, chúng ta phải chuẩn bị đến bệnh viện!"
"Ồ ồ ồ, anh đi ngay, đi ngay."
Thấy Diệp Tĩnh Viễn bước đi lảo đảo, vội vã ra khỏi phòng, Tống Lan vừa thấy thương vừa buồn cười.
Ngay sau đó, cô nghe thấy giọng anh run rẩy vừa gõ cửa vừa gọi: "Mẹ, mẹ ơi, Lan Lan sắp sinh rồi, mẹ mau dậy, mau dậy..."
Cha mẹ Diệp đang ngủ mơ màng, nghe thấy tin Tống Lan sắp sinh, liền nhanh chóng bật dậy, thay quần áo vội vàng bước ra ngoài.
Diệp Tĩnh Viễn lại đi gọi Phương Huệ và chị Nga, không chờ xem họ đã nghe thấy chưa, anh lập tức quay về phòng.
Chị Nga và Phương Huệ cũng nhanh chóng thay đồ, mang theo sẵn những thứ cần thiết như quần áo sơ sinh, khăn bọc.
Diệp Tĩnh Viễn cẩn thận bế Tống Lan ra ngoài, đặt lên chiếc xe limousine để cô nằm thoải mái trên chiếc ghế dài rộng rãi.
Mọi người vội vã lên xe.
Mấy chiếc xe nối đuôi nhau hướng về phía bệnh viện Anh Hoa.
Dưới lời dặn dò của Diệp Tĩnh Viễn, người lái xe không dám chạy quá nhanh, sợ rung lắc mạnh sẽ làm Tống Lan đau, ảnh hưởng đến các con trong bụng.
May mắn thay, bệnh viện Anh Hoa rất gần, chỉ mất mười phút lái xe là tới nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Các chuyên gia sản khoa nhận được cuộc gọi của Diệp Anh Hoa đã sẵn sàng đứng chờ tại cổng bệnh viện.
Bệnh viện Anh Hoa là bệnh viện của nhà họ Diệp, cũng là một bệnh viện cao cấp nổi tiếng ở Hồng Kông, với tất cả thiết bị y tế hiện đại nhất hiện nay.
Những chuyên gia sản khoa này đều là các chuyên gia nổi tiếng nhất Hồng Kông.
Diệp Tĩnh Viễn sợ Tống Lan lo lắng, trên đường đi không ngừng an ủi: "Lan Lan, đừng sợ, anh sẽ luôn ở bên em!"
Tống Lan cười hỏi: "Anh sẽ vào phòng sinh cùng em chứ?"
"Có chứ!"
"Anh không sợ à?"
"Không sợ!"
"Nhưng em không muốn anh thấy cảnh m.á.u me đó, phải làm sao đây?"
"Anh sẽ nhờ bác sĩ kéo một tấm rèm ngăn lại."
"Nếu anh đã nghĩ chu toàn như vậy, thì được rồi. Có anh bên cạnh, em cũng yên tâm hơn, chúng ta có thể cùng nhau chứng kiến khoảnh khắc các con chào đời."
"Đúng vậy, đây là khoảnh khắc rất có ý nghĩa đối với chúng ta, là khoảnh khắc đáng để ghi nhớ suốt đời."
"Ừ, anh nói đúng."
Khi đến bệnh viện, với các chuyên gia sẵn sàng chờ đợi, Tống Lan được đưa vào phòng chuẩn bị sinh ngay, và các bác sĩ đã thực hiện các kiểm tra tiền sản cho cô.
Nghe tin Tống Lan mọi thứ đều bình thường, cả gia đình đều thở phào nhẹ nhõm.
Khi cổ tử cung đã mở đủ, bác sĩ đưa Tống Lan vào phòng sinh.
Diệp Tĩnh Viễn cũng thay bộ đồ bảo hộ sạch sẽ, theo vào phòng để trực tiếp ở bên vợ trong lúc sinh con.
Vào lúc rạng sáng ngày 20 tháng 5 năm 1986. cặp song sinh long phụng nhà họ Diệp cuối cùng cũng cất tiếng khóc chào đời.
Đứa bé sinh ra trước lúc 5 giờ 20 phút là anh trai, được đặt tên là Diệp Triều Dương.
Ngay sau đó, vào lúc 5 giờ 28 phút, em gái ra đời, được đặt tên là Diệp Phá Hiểu.
Hai cái tên này không phải mới nghĩ ra lúc ấy, mà đã được đặt từ lâu. Không ai ngờ rằng thời điểm chúng chào đời lại đúng vào lúc rạng sáng, trùng khớp một cách kỳ diệu.
Quá trình sinh nở chắc chắn vô cùng đau đớn.
DTV