Diệp Tĩnh Viễn khẽ cười: "Rất nhiều thứ đã thay đổi rồi mà, như là các loại thiết bị gia dụng, điện thoại và máy tính đều được ra mắt sớm hơn rất nhiều so với kiếp trước của chúng ta.
Mọi thứ hiện nay đều đang phát triển theo hướng tích cực, chẳng phải rất tốt sao!"
Tống Lan cũng cười nhẹ: "Đúng vậy, thật sự rất tốt. Em rất vui khi thấy sự thay đổi này, gánh nặng trong lòng cũng vơi đi một nửa."
Nhớ lại lời cô vừa nói, Diệp Tĩnh Viễn khuyên: "Giờ các con còn quá nhỏ, dù em muốn về, cũng phải đợi đến khi chúng lớn thêm chút nữa."
Tống Lan thở dài: "Được rồi, vậy để sau này em sẽ xem xét lại."
Diệp Tĩnh Viễn nhẹ nhàng xoa đầu cô: "Xuống ăn sáng thôi, lát nữa anh đưa em và các con đến công ty."
Sở Hằng lập tức đưa tay ra bắt tay Tống Lan: "Chào Chủ tịch Tống, tôi là Sở Hằng. Sau này mong được Chủ tịch Tống chiếu cố."
Tống Lan khẽ mỉm cười: "Đạo diễn Sở, hy vọng chúng ta sẽ có một sự hợp tác vui vẻ."
"Chắc chắn rồi, chắc chắn rồi."
DTV
Sở Hằng cười xong lại quay sang bắt tay Diệp Tĩnh Viễn: "Chào tiên sinh Diệp, nghe danh đã lâu, hôm nay được gặp anh thật là vinh hạnh."
Diệp Tĩnh Viễn với vẻ mặt điềm đạm bắt tay anh ta: "Chào anh!"
Anh không mấy ưa thích người đàn ông này, dáng vẻ không hẳn là kiên nghị, cũng không hẳn là chính trực, trên người còn phảng phất sự gian xảo, khiến anh thấy không thuận mắt.
Nghĩ đến việc hôm nay Tống Lan phải hợp tác với người đàn ông này, Diệp Tĩnh Viễn thấy trong lòng không thoải mái.
Anh quyết định không đến phòng nghiên cứu nữa mà ở lại bên cạnh Tống Lan suốt buổi làm việc.
Tống Lan bất lực, nũng nịu cười: "Anh cứ bám theo em thế này chẳng phải là lãng phí thời gian sao?"
Diệp Tĩnh Viễn nở một nụ cười rạng rỡ: "Đi cùng vợ làm việc là chuyện đương nhiên mà, sao lại là lãng phí thời gian chứ. Hơn nữa, thời gian lãng phí ban ngày có thể bù lại vào buổi tối mà!"
Diệp Tĩnh Viễn còn nháy mắt với cô, Tống Lan lập tức hiểu ý anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Anh thường mang những công việc khẩn cấp hoặc cần hoàn thành gấp về nhà, rồi cùng cô vào siêu thị tùy thân để tận dụng thời gian bên trong mà tăng tiến độ công việc.
Việc tu luyện của họ cũng như vậy.
Nếu không nhờ thời gian tăng cường bên trong cửa hàng, tu vi của họ chắc chắn không tiến bộ nhanh như thế này.
Khi Diệp Tĩnh Viễn và Tống Lan đạt đến cảnh giới Tiên Thiên, Nguyên đại sư cũng đầy cảm thán: "Hai con quả là thiên tài tu luyện, sư phụ đến giờ mới luyện khí tầng tám, còn hai con đã tiến vào Tiên Thiên, sư phụ thực sự tâm phục khẩu phục!"
Hai người nghe ra vẻ tiếc nuối trong lời nói của Nguyên đại sư, nhưng họ không thể tiết lộ sự thật, đành để sư phụ xem họ như những thiên tài tu luyện.
Thực ra, với Diệp Tĩnh Viễn ở bên, Tống Lan càng yên tâm làm việc hơn khi có anh chăm sóc hai đứa nhỏ.
Cảnh quay được thực hiện ngay tại công ty.
Nội thất của công ty này đều được thiết kế theo yêu cầu của Tống Lan, ngoài các tầng văn phòng, xưởng sản xuất, kho hàng còn có cả phòng chụp ảnh và khu vực trưng bày sản phẩm.
Tập đoàn Diệp Thị sở hữu công ty bất động sản lớn nhất Hồng Kông.
Tập đoàn Viễn Lan của Tống Lan và Diệp Tĩnh Viễn cũng có công ty bất động sản riêng.
Biết trước hướng đi của tương lai, họ tự nhiên mở rộng đất đai, từng bước quy hoạch đế chế thương mại của mình.
Dần dần, họ đã xây dựng vài tòa nhà thương mại cao tầng, một số khu công nghiệp và cả khu canh tác ở Tân Giới...
Tòa nhà văn phòng và sản xuất của công ty mỹ phẩm Viễn Lan này cũng do công ty bất động sản của tập đoàn tự xây dựng.
Khi Tống Lan đến phòng chụp ảnh, Diệp Tĩnh Viễn còn dẫn theo hai bé và một số nhân viên đi cùng.
Đến nơi, Sở Hằng lập tức gọi chuyên gia trang điểm Thịnh Thế Mỹ đến để giúp Tống Lan thay trang phục và trang điểm.
Hôm nay, tạo hình của Tống Lan là một nàng tiên hoa.
Cô mặc chiếc váy dài trắng đến mắt cá chân, cổ chữ V, với phần tay áo và tà váy được thêu hoa tinh xảo.