Trọng Sinh Mang Theo Siêu Thị Tỷ Đô

Chương 515



Khi nhìn thấy bóng dáng quyến rũ của người phụ nữ trên tấm poster bước vào, hắn ta lập tức bị vẻ đẹp ấy làm cho ngẩn ngơ, hoàn toàn mất hồn.

Hôm nay, Tống Lan khoác trên mình bộ sườn xám trắng thêu họa tiết mai đỏ kiên cường, cao quý.

Dáng người cao ráo và duyên dáng của cô dưới lớp sườn xám mang phong cách cổ điển, thanh tao càng thêm quyến rũ, khiến mọi ánh nhìn đều bị cuốn hút ngay khi cô bước vào.

Mái tóc đen mượt của cô được búi cao thanh nhã, toát lên vẻ đẹp mềm mại và quý phái, tựa đóa hoa phù dung rực rỡ, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Diệp Tĩnh Viễn cảm nhận được ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào Tống Lan, trong lòng không khỏi khó chịu.

Anh cảm thấy như vợ mình bị một bầy sói dữ nhòm ngó.

DTV

Một ánh mắt mang theo sự đe dọa và nguy hiểm đã khiến Diệp Tĩnh Viễn, người có giác quan nhạy bén, lập tức cảnh giác. Anh liền nhìn về phía nguồn ánh mắt đó.

Ánh mắt anh chạm phải ánh mắt đầy khiêu khích của Đằng Kỳ Khuê Hạo.

Đằng Kỳ Khuê Hạo cũng nhận ra Diệp Tĩnh Viễn đã chú ý đến mình, nhưng hắn ta vẫn ngang nhiên nâng ly rượu về phía anh với vẻ kiêu ngạo.

Diệp Tĩnh Viễn nheo mắt lại, ánh mắt trở nên sắc lạnh.

Gã đàn ông này là ai mà dám kiêu căng đến mức thách thức anh như thế?

Thật ngu ngốc, chẳng lẽ muốn c.h.ế.t sao?

Dường như Đằng Kỳ Khuê Hạo hiểu được ánh mắt của Diệp Tĩnh Viễn, hắn ta còn lắc ly rượu khiêu khích anh.

Rồi hắn ta nhếch môi cười đầy ác ý, uống cạn ly rượu đỏ trong tay và úp ngược ly xuống trước mặt Diệp Tĩnh Viễn, như muốn nói rằng: "Người phụ nữ của cậu cũng giống như ly rượu này, tôi muốn uống thì sẽ uống, cậu làm được gì nào?"

Sự thô bạo và ác ý tỏa ra từ Đằng Kỳ Khuê Hạo làm Diệp Tĩnh Viễn khó mà phớt lờ.

Bị khiêu khích trực tiếp như vậy, nếu Diệp Tĩnh Viễn không có phản ứng gì, thì sẽ thật không xứng với tài nghệ của anh.

Đằng Kỳ Khuê Hạo, kẻ vừa còn đang cười đắc ý, bỗng nhiên cảm thấy một cơn đau nhói dữ dội trong đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ly rượu trong tay hắn ta rơi xuống sàn, phát ra tiếng vỡ "choang" sắc lạnh.

Sự chú ý của mọi người ngay lập tức chuyển từ gia đình họ Diệp và Tống Lan sang Đằng Kỳ Khuê Hạo.

Hà Chấn Hùng nhìn thấy Đằng Kỳ Khuê Hạo đang lăn lộn đau đớn dưới sàn, sắc mặt trắng bệch, hoảng sợ chạy đến: "Chuyện gì xảy ra vậy? Mau gọi bác sĩ, gọi bác sĩ ngay..."

Giang Đằng Chức cũng sợ hãi, mồ hôi lạnh túa ra, lớn tiếng gọi: "Mau gọi bác sĩ! Gọi bác sĩ nhanh lên..."

Nếu đại thiếu gia xảy ra chuyện ở đây, có lẽ mạng sống của ông ta cũng khó bảo toàn.

Những khách mời khác tham dự bữa tiệc cũng cảm thấy xui xẻo và bất an. Bữa tiệc còn chưa chính thức bắt đầu mà đã có chuyện xảy ra.

Các bác sĩ và y tá nhanh chóng có mặt. Dưới sự chỉ đạo của Hà Chấn Hùng, họ lập tức đưa Đằng Kỳ Khuê Hạo đến bệnh viện gần nhất.

Giang Đằng Chức cũng đi theo, và Hà Chấn Hùng còn cử một trợ lý thân cận để cập nhật tình hình.

Thấy họ vội vã rời đi, Hà Chấn Hùng không khỏi thầm trách xui xẻo.

Bữa tiệc hôm nay vốn được tổ chức vì Đằng Kỳ Khuê Hạo, nhưng vị thiếu gia này lại đột ngột ngã bệnh không rõ nguyên nhân.

Trong khi đó, Diệp Tĩnh Viễn và Tống Lan lại cảm thấy không khí nhẹ nhõm hơn khi không còn sự hiện diện của tên Đằng Kỳ Khuê Hạo đáng ghét.

Ánh mắt đầy ác ý của Đằng Kỳ Khuê Hạo, Tống Lan đã cảm nhận rõ.

Việc hắn ta đột ngột ngã bệnh, Tống Lan không khó để đoán ra là do anh đã ra tay.

Đối với loại người như Đằng Kỳ Khuê Hạo, một bài học thích đáng là cần thiết để hắn ta biết rằng không phải ai cũng là đối tượng để uy hiếp.

Diệp Tĩnh Viễn và Tống Lan không ở lại bữa tiệc lâu. Họ cùng Diệp Anh Hoa và Đổng Dao đi chào hỏi vài người rồi xin phép về sớm, muốn về nhà chơi cùng hai bé đáng yêu của mình.

Cha mẹ Diệp vẫn còn mải trò chuyện với bạn bè, vui vẻ để hai con về trước.

Khi hai người về đến nhà thì Đằng Kỳ Khuê Hạo cũng đã tỉnh lại tại bệnh viện.