Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền

Chương 33



Khương Nặc cầm USB về nhà liền cắm vào máy tính mở lên xem.

Bên trong là một số hình ảnh và video, hình ảnh là giải thích chi tiết về các động tác còn video là diễn luyện.

Nhưng những video này đều quá mờ, rõ ràng là được ghi hình từ nhiều năm trước, căn bản không thể thấy rõ.

Còn có một số cảnh chiến đấu kinh điển, đều là những chiêu số thành danh của các võ sư đỉnh cấp thế giới. Nếu vận dụng những kỹ xảo này linh hoạt, rất có lợi cho miểu sát, lập tức phản sát.

Khương Nặc đã phân loại ra, luyện tập cả đêm, đáng tiếc cô không có đối thủ để diễn luyện, chỉ có thể tập đánh trong không khí.

Không có thực chiến là không được.

Cô luyện tập một lần lại một lần, mệt mỏi thì uống nước, luyện b.ắ.n tên.

Cho đến khi sức cùng lực kiệt, trời đã sáng.

Vu Nhược Hoa đã quen ngủ sớm dậy sớm, cũng ít ngủ. Lúc Khương Nặc chuẩn bị đi ngủ, bà ấy đã dậy, thấy cô tắm rửa liền nói: “Khoan ngủ đã, con ăn một chút gì đó đã rồi ngủ, nếu không con ngủ một giấc này dậy thì cũng đã trưa rồi, dạ dày làm sao chịu được?”

Khương Nặc có chút buồn ngủ nhưng vẫn nghe lời mẹ. Động tác của Vu Nhược Hoa cũng mau, nhanh chóng làm hai bát mì với hành lá ăn cùng với trứng chiên, ngồi xuống cùng ăn với cô.

Khương Nặc vừa mới ăn được hai miếng đã nghe Vu Nhược Hoa hỏi: “Tiểu Nặc, gần đây ngày nào con cũng chạy ra ngoài, sao lại trắng lên nhiều thế?”

“Có sao?”

“Thật, con tự xem đi, trong veo như nước.” Vu Nhược Hoa lại nói.

Khương Nặc cười cười, không coi lời nói của bà ấy là thật. Sau khi trở về từ tận thế, mỗi ngày cô đều cảm thấy mình da non thịt mềm, không thể phân biệt được có gì khác nhau.

...

Ngày 16 tháng 7, cách ngày tận thế còn 30 ngày.

Cũng là thời gian ấn định để dọn nhà.

Căn hộ cô thuê đã được cải tạo xong cách đây hai ngày, cô cũng đã đi kiểm tra, hiệu quả cũng tạm được.

Chuyển sớm một chút, cô cũng tương đối yên tâm hơn.

Vu Nhược Hoa nghĩ chỉ ở ba tháng, lại có thể trở về lấy đồ bất cứ lúc nào nên chỉ thu dọn một ít quần áo để thay và những vật dụng hàng ngày cần thiết rồi dắt A Muội xuống lầu.

A Muội vừa ra khỏi cửa đã rất hưng phấn, nhưng bên ngoài quá nóng, nó cũng chỉ hưng phấn một phút liền ỉu xìu.

Khương Nặc đi cuối cùng, khóa cửa.

Lưu luyến nhìn ngôi nhà mà mình sinh sống từ nhỏ đến lớn, trên tường có dấu vết cô vẽ lung tung, phía sau cửa còn khắc ký hiệu ghi lại sự phát triển chiều cao của cô, hôm nay rời đi, hẳn sẽ không trở về nữa.

Khương Nặc thu hết toàn bộ đồ đạc trong nhà vào không gian, chất đống trong một góc của tòa lầu nhỏ.

Sau đó lấy ra một ổ khóa lớn, khóa cửa lại, lại dùng một sợi xích sắt vòng lại.

Đi tới chỗ ở mới.

Cô cùng thuê cả tầng 35 và tầng 36 cao nhất, nhưng tạm thời không nói cho Vu Nhược Hoa mà trực tiếp dẫn bà ấy vào ở tầng 35.

Hành lang dẫn từ tầng 34 lên tầng 35 có một lớp cửa chống trộm, muốn đi vào còn phải mở thêm hai lớp cửa chống trộm nữa, Vu Nhược Hoa đã gần như hôn mê.

“Trời ạ, lắp nhiều cửa như vậy làm gì? Chủ nhà nghĩ thế nào chứ?”

Khương Nặc lại rất hài lòng, chỉ riêng tầng 35 đã có tầng tầng lớp lớp trạm kiểm soát rồi, muốn đi qua tầng 35 đến tầng 36 lại càng cực kỳ khó khăn.

Cô đứng bên cửa sổ, gõ cửa kính chống đạn hai lớp hàng thật giá thật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Lúc kiểm tra, cô đã cầm một chiếc búa sắt đập hết toàn lực, nhưng ngay cả một vết nứt cũng không có.

Khương Nặc dẫn bà ấy lên mái nhà, thấy trong phòng kính trên mái nhà có đất trồng rau, còn có mấy cái thùng nước, Vu Nhược Hoa càng hài lòng.

“Lúc nào rảnh mẹ trồng chút rau, chắc là chủ nhà cũng không để ý đâu nhỉ?”

Khương Nặc lắc đầu: “Đương nhiên, mẹ xem loại nào phù hợp thì trồng, đúng lúc con có một ít hạt giống đây.”

Cô đã mua rất nhiều loại hạt giống rau dưa ngũ cốc, bởi vì đã lục tục có hàng nên đến bây giờ vẫn chưa thu xong. Nếu tự mình trồng hết toàn bộ, phỏng chừng đến kiếp sau cũng không trồng hết.

Cô lại chỉ vào thùng nước nói với Vu Nhược Hoa: “Bốn thùng nước lớn này có thể chứa 20 tấn nước, chủ yếu dùng để thu gom nước mưa, đều có trang bị bộ lọc, có thể dùng để tưới rau, tắm rửa đều được.”

Có những bể nước này, cho dù sau này bị cắt nước hoàn toàn thì nguồn nước sinh hoạt cũng không thành vấn đề.

Đừng hỏi dùng hết 20 tấn nước này thì làm sao bây giờ... Đây là bể chứa nước, trong thời kỳ đầu của tận thế mưa to như vậy, dùng hết có thể hứng tiếp.

Về phương diện nước uống, cô chuẩn bị hai ngày nữa sẽ đi ra các tỉnh khác một chuyến, tìm hồ nước ngọt thu lấy nguồn nước chất lượng tốt.

Hiện tại nơi nơi đình công, mấy vùng hoang dã cũng ít người lui tới, sẽ ít bị người ta chú ý hơn.

Khương Nặc suy nghĩ một chút, hiện tại trong thẻ còn 6,5 triệu, cũng có thể mua một ít nước tinh khiết để lưu trữ.

Cô gọi điện thoại cho mấy công ty cung cấp nước tinh khiết, mỗi ngày giao tới một xe tải nước, đại khái khoảng 5 tấn.

TBC

Cô liên hệ với 3 nhà cung cấp, đặt mua 15 tấn nước tinh khiết mỗi ngày, cũng chính là 7.500 thùng, lấy hàng trong 10 ngày liên tục.

150 tấn nước tinh khiết cũng không nhiều, có thể bổ sung thêm.

Bởi vì cô mua cả nước cả thùng nên giá đắt hơn bình thường, nhưng vẫn còn trong phạm vi chấp nhận được.

Đồng thời cô còn đặt một lô nước khoáng, cả chai nhỏ và chai lớn đều có, cộng thêm các loại đồ uống khác, đại khái 3.000 thùng, mỗi thùng 20 chai, tổng cộng 30.000 thùng loại chai lớn, 30.000 thùng loại chai nhỏ.

Cũng lần lượt đưa đến nhà kho.

Tổng cộng đã tiêu hơn 900.000 tệ.

Trong không gian của cô còn có 160 bể chứa nước đã tồn trữ trước đó, tất cả đều trang bị máy lọc nước, có thể đi tìm nguồn nước tự nhiên chất lượng cao, lại tồn trữ thêm 2.400 tấn nước uống.

Nhưng nhà kho vì vậy mà gần như quá tải. Khương Nặc gọi điện cho Lưu Mân, nói với cô ấy gần đây cô phải thu rất nhiều hàng hóa, có thể cô không có thời gian để tải và lưu trữ dữ liệu, nhờ cô ấy giới thiệu một người bạn học đại học tới, làm việc trả lương theo ngày.

Lưu Mân do dự một chút: “Chị Nặc, thật ra em đã tìm bạn học nhờ giúp đỡ rồi... Em phát lì xì cho họ, cũng mua trà sữa đồ ăn vặt đưa tới mỗi ngày, bọn họ đều nguyện ý. Hiện tại tiến độ hoàn thành rất nhanh, nhưng nếu chị vẫn muốn tìm một người chuyên môn để làm thì em cũng có thể đi tìm.”

Khương Nặc hiểu ý nói: “Không sao, cứ làm theo cách này của em đi, gần đây có nhiều thứ nên em phải cẩn thận một chút.”

Lưu Mân liên tục đáp ứng.

Cô lại mua một số máy móc công trình, 20 máy trộn bê tông đơn giản, cộng thêm các loại phụ tùng dễ hao mòn và động cơ dự phòng, tổng cộng là 500.000.

Lại quyết tâm mua một cái máy xúc tổng trọng lượng 54 tấn.

Bao gồm cả các loại linh phụ kiện, chẳng hạn như vòng đệm, các loại van dầu, bu lông đặc chủng, ống dẫn dầu, vòng bi, dầu thủy lực, dầu bôi trơn vân vân. Chi phí mua toàn bộ các linh phụ kiện là 300.000 tệ, tổng cộng lại tốn hơn 2,3 triệu.

Trong thời kỳ cuối của tận thế, các loại sinh vật biến dị hoành hành tàn phá. Nếu như cô muốn xây dựng pháo đài căn cứ của riêng mình, luôn cần máy móc công trình cỡ lớn.

Khi ông chủ liên hệ với xe tải đưa hàng, Khương Nặc lại hỏi về dầu diesel.

Máy xúc không thể trực tiếp lái đến trạm xăng để tiếp nhiên liệu được, phần lớn đều sẽ có người lái xe đưa dầu đến tận nơi, đương nhiên ông chủ máy xúc có cách giải quyết vấn đề này nên trực tiếp đưa cho cô một đống danh thiếp.

Xe hàng chuyên dụng, người cung cấp dầu, thợ sửa chữa máy xúc, thợ vận hành máy xúc đều có.

Mấy thứ này thật sự hữu dụng.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com