Vợ Vân đại ca phá cửa xông vào, khiến cả Vân đại ca và Quý Vân Vân đều hoảng hốt.
Hai người vừa mới xong việc, quần áo còn chưa kịp mặc.
Họ vội vàng xuống giường mặc quần áo, nhưng vợ Vân đại ca đã tức giận đến cực điểm, lao tới tóm lấy mặt Quý Vân Vân định đánh.
Nhưng Quý Vân Vân là ai chứ, sao có thể để chị ta đ.á.n.h mình?
Cô tóm lấy tay vợ Vân đại ca, trở tay tát một cái: "Đừng có gây sự với tôi!"
Vợ Vân đại ca phát điên, định sống mái với cô.
Nhưng lại bị Vân đại ca tóm lấy cổ tay, quát: "Bà muốn làm loạn cái gì?"
"Họ Vân, anh ăn nằm với con đàn bà không biết xấu hổ này, anh còn dám hỏi tôi làm loạn cái gì? Là tôi làm loạn sao!" Vợ Vân đại ca lăn ra đất gào khóc: "Tôi biết ngay con tiện nhân này không phải thứ tốt lành gì, trước đây đã là gái hư rồi. Anh đi làm ăn với nó, tôi đã đề phòng rồi, nhưng không ngờ, anh lại thực sự ăn nằm với nó!"
"Không phải như bà nghĩ đâu!" Vân đại ca nhíu mày.
"Bị tôi bắt quả tang tại trận rồi, còn không phải như tôi nghĩ là như thế nào?! Quý Vân Vân là em dâu của anh, anh ăn nằm với em dâu mình, sau này bảo cô ta làm người thế nào ở nhà họ Quý?"
"Được rồi, bà muốn bao nhiêu tiền, nói thẳng đi!" Quý Vân Vân đã mặc xong quần áo, nói thẳng.
Vợ Vân đại ca sắp sụp đổ. Con tiện nhân không biết xấu hổ này bây giờ lại nói những lời như vậy. Chị ta ham tiền thật, nhưng không đến mức đem chồng mình ra đổi.
"Đồ đàn bà lăng loàn!" Chị ta bò dậy, lại định lao vào cô.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
"Bà im đi cho tôi, còn muốn ăn Tết không!" Vân đại ca bực bội nói.
"Anh hỏi tôi à? Sao anh không hỏi lại mình xem! Anh ăn nằm với con tiện nhân này có nghĩ đến nhà chúng ta không? Công tôi cứ nghĩ anh ở ngoài vất vả, về nhà cơm ngon canh ngọt hầu hạ anh, chăm anh béo tốt, để anh ra ngoài dan díu với thứ tiện nhân này à?" Vợ Vân đại ca c.h.ử.i rủa.
"Anh xử lý đi, phải dẹp yên chuyện này cho tôi!" Quý Vân Vân nói xong, ném xuống mấy trăm đồng rồi bỏ đi.
"Mày đừng đi, đồ đàn bà hư hỏng, mày quay lại đây cho tao, chuyện này chưa xong đâu!" Vợ Vân đại ca muốn giữ cô lại.
Nhưng bị Vân đại ca kéo lại. Quý Vân Vân cảm thấy mất mặt vô cùng, rời khỏi khách sạn rồi đi thẳng về nhà.
Vân đại ca thẳng thừng quát vợ: "Cuộc sống này bà còn muốn sống nữa không, không muốn thì cút đi cho tôi, dù sao cũng chỉ ở nhà ăn không ngồi rồi!"
Đâu như Quý Vân Vân, chuyện gì tốt cũng nghĩ đến anh, trước đây cho anh kiếm được bao nhiêu tiền, bây giờ còn muốn cho giống của anh vào nhà giàu.
Ai có lợi cho anh, nhìn là biết ngay!
Vợ Vân đại ca không thể tin nổi nhìn anh ta, đến khóc cũng quên mất: "Anh ra ngoài ăn nằm với một con tiện nhân khác, tôi ở nhà chăm sóc bố mẹ anh, hầu hạ con cái anh, lo cho cả nhà già trẻ, anh nói tôi ăn không ngồi rồi?"
"Không phải ăn không ngồi rồi thì là gì, cả ngày ở nhà, một đồng cũng không kiếm được. Tôi nói cho bà biết, nếu còn muốn sống tiếp thì im miệng lại cho tôi, coi như không biết chuyện này, nếu không đừng trách tôi đuổi thẳng bà về nhà mẹ đẻ!" Vân đại ca nghiến răng nói.
Anh ta gần như có thể thấy được viễn cảnh mà Quý Vân Vân đã vẽ ra. Sau này con trai anh ta kế thừa gia sản của lão Quách, nửa đời sau anh ta sẽ không phải lo nghĩ gì, có thể sống cuộc sống của người trên người!
Còn vợ con trước đây, anh ta không thèm quan tâm, chỉ là một đám chỉ biết đòi tiền anh ta mà thôi!
Vợ Vân đại ca nhìn người đàn ông hoàn toàn thay đổi này, như thể không còn nhận ra anh ta nữa: "Tôi vì giữ thể diện cho anh nên mới không gọi người đến, anh lại đối xử với tôi như vậy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Tôi đã nói rất rõ ràng rồi, hoặc là thu dọn đồ đạc cút về nhà mẹ đẻ, hoặc là câm miệng lại cho tôi, coi như không thấy gì cả!" Vân đại ca mất kiên nhẫn nói.
Vợ Vân đại ca hít một hơi thật sâu, nén lại sự phẫn nộ và oán hận, vội vàng nói: "Đừng, đừng, em biết sai rồi, em biết sai rồi, tiền này em nhận, em nhận, em coi như không biết, như vậy được chưa?"
Nói rồi, chị ta vội vàng nhặt số tiền Quý Vân Vân ném xuống, nịnh nọt nói.
Vân đại ca nhìn bộ dạng này của chị ta, càng thấy ghê tởm, từ trên xuống dưới không có điểm nào bằng Quý Vân Vân. Lúc trước sao anh ta lại mù mắt đi lấy một người phụ nữ như vậy?
"Được rồi, về nhà ngoan ngoãn ở yên đi. Cũng là nhờ theo tôi, nếu không bà có nhà lầu để ở, có bếp ga để dùng không?" Vân đại ca chế nhạo.
"Vâng, vâng, em biết rồi, em sẽ chăm sóc tốt cho gia đình." Vợ Vân đại ca cúi đầu, liên tục nói.
Vân đại ca lúc này mới hài lòng, rồi hỏi: "Làm sao bà biết chuyện này?"
"Em... em chỉ thấy anh ra ngoài vội quá, tưởng có chuyện gì gấp, nên mới đi theo xem thôi." Vợ Vân đại ca nịnh nọt.
"Về đi." Vân đại ca đuổi.
Bây giờ anh ta phải suy nghĩ làm sao để dỗ dành Quý Vân Vân, lần này rõ ràng là đã chọc giận cô rồi!
Vợ Vân đại ca ôm hận trong lòng mà đi về.
Quý Vân Vân dĩ nhiên rất tức giận, mấy ngày liền không thèm để ý đến Vân đại ca, dù anh ta đến tìm cô cũng không nói chuyện.
Nhưng cuối cùng chuyện quan trọng vẫn là quan trọng hơn, nên cô cũng tha thứ cho anh ta.
Mùng ba và mùng năm Tết, Quý Vân Vân đến tìm lão Quách. Lão Quách ra gặp cô, dĩ nhiên là một trận mây mưa, sau đó bảo cô ngoan ngoãn về chờ, Tết xong bận việc sẽ đến thăm cô.
Quý Vân Vân vẻ mặt lưu luyến, sau đó mới trở về.
Nhưng tháng Giêng vừa qua, Quý Vân Vân đang ở cùng lão Quách tại nhà cô, hai người đang "mây mưa" trên giường thì cô kêu đau bụng.
Lão Quách bị cô làm cho mất hứng, đành phải đưa cô đến phòng khám nhỏ.
Thực ra lão Quách cũng có chút ghét Quý Vân Vân nhiều chuyện, mới ra Giêng đã phải vào bệnh viện, xui xẻo quá.
Nhưng kết quả lại khiến lão Quách ngây người.
Anh ta bị nữ bác sĩ ở phòng khám mắng một trận: "Vợ anh có thai một tháng rồi mà anh còn không biết, còn tỏ vẻ mất kiên nhẫn, có ai làm bố như anh không?"
"Cái gì?" Quách Đống Lương ngây người.
"Bây giờ là ba tháng đầu, thai còn chưa ổn định đâu. Hôm nay coi như may mắn, khám kịp thời, sau này cấm quan hệ, ba tháng sau mới có thể nhẹ nhàng thôi." Nữ bác sĩ không thèm để ý đến anh ta, tự mình nói tiếp.
Sau đó bà kê t.h.u.ố.c an thai, bảo Quý Vân Vân về.
Trên đường Quách Đống Lương dìu Quý Vân Vân về, cả người anh ta đều trong trạng thái vô cùng kích động.
Một tháng? Chẳng phải là lúc Tết cô đi tìm anh ta, anh ta đưa cô ra khách sạn một lần sao? Tết về anh ta ăn không ít đồ bổ, chắc chắn là lần đó có một "chú tinh binh" may mắn đến được đích!
Về đến nhà, Quý Vân Vân mới nói: "Lão Quách, anh có nghe bác sĩ nói không, anh nghe thấy không, em có thai rồi, em có thai con của anh rồi!"