Trọng Sinh Tôi Trả Thù Thay Bạn, Tiện Tay Yêu Đương Với Thái Tử Gia

Chương 3





Chú Lý càng nghe càng nghiêm túc, cuối cùng hỏi: “Sao cháu biết chuyện này?” 

Tôi bịa ngay một câu chuyện drama: “Mẹ nuôi của Nhã Nhã, lúc bỏ cô ấy ở trại trẻ mồ côi, lẩm bẩm hối lỗi, bị cháu nghe được!”

Chú Lý nghĩ một lúc, rồi dẫn chúng tôi gõ cửa biệt thự.

Mọi chuyện sau đó suôn sẻ như phim. Dưới sự thẩm vấn của chủ tịch Trì và phu nhân, tôi diễn sâu vai cô bé tám tuổi, trả lời mạch lạc, đầy thuyết phục. Người lớn thường nghĩ trẻ con không nói dối, nên họ tin sái cổ. 

Tối đó, Trì gia làm xét nghiệm DNA, và một tuần sau, sự thật phơi bày: Nhã Nhã là con ruột, Tư Lan là giả! 

Tư Lan hoảng loạn, bám c.h.ặ.t t.a.y mẹ Trì, ánh mắt như muốn nói: “Tôi không đi đâu hết!”

Hai anh trai, Trì Tư Yến (12 tuổi) và Trì Tư Vũ (10 tuổi), nhìn Nhã Nhã với ánh mắt phức tạp. Mẹ Trì, nắm tay Tư Lan, dịu dàng nói: “Nhã Nhã, từ giờ con và Tư Lan là chị em ruột thịt, phải sống hòa thuận nhé!”

Tôi sững sờ. Gì cơ? Tôi đưa Nhã Nhã về sớm thế, mà mẹ Trì vẫn luyến lưu Tư Lan – đứa con bà nuôi tám năm? Chẳng phải m.á.u mủ ruột thịt phải nặng hơn sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bất ngờ, Nhã Nhã lên tiếng, giọng non nớt nhưng kiên quyết: “Mẹ, nếu vậy, mẹ nhận nuôi thêm một đứa nữa được không? Con muốn Tiểu Nguyện ở lại với gia đình mình!” 

Cả nhà quay sang nhìn tôi, khiến tôi ngơ ngác như gà mắc tóc. Gì thế này? Nhã Nhã muốn tôi ở lại? 

Mẹ Trì nhìn tôi, ánh mắt dò xét, chắc nghĩ tôi xúi giục. Trời đất chứng giám, tôi vô tội! 

Chẳng lẽ Nhã Nhã cũng nhớ kiếp trước? Tôi chưa kịp giải thích, mẹ Trì nói: “Nhã Nhã, nếu con không nỡ xa bạn, mẹ sẽ đưa con về thăm, hoặc để Tiểu Nguyện đến chơi. Không cần nhận nuôi đâu.” 

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Nhưng Nhã Nhã không chịu, giọng nghiêm túc: “Nếu mẹ không nhận Tiểu Nguyện, con sẽ về trại trẻ mồ côi với cậu ấy!” 

Tôi đứng hình, còn mẹ Trì thì lúng túng. Đúng lúc đó, cha Trì, chủ tịch tập đoàn Trì thị, lên tiếng: “Nếu Nhã Nhã đã quyết, cứ để Tiểu Nguyện ở lại. Vài ngày nữa, chúng ta làm thủ tục nhận nuôi.”.

Cả nhà lại nhìn tôi, còn Nhã Nhã thì cười rạng rỡ: “Thật sao? Cảm ơn cha! Cha là người cha tuyệt nhất!” 

Cha Trì xúc động, bế Nhã Nhã lên, giọng nghẹn ngào: “Không cần cảm ơn, đó là việc cha phải làm. Cha mẹ để con chịu khổ bao năm, đáng lẽ con phải tha thứ cho cha mẹ mới đúng.” 

Hai cha con ôm nhau, không khí trong phòng khách bỗng ấm áp lạ thường. Thế là, trong một tình huống không ai ngờ tới, tôi trở thành Trì Nguyện, thành viên mới của Trì gia. Vài ngày sau, Nhã Nhã cũng đổi tên thành Trì Nhã Nhã. Trì gia giờ có năm đứa con – đông như cái chợ!

Nhưng đừng tưởng mọi thứ sẽ yên bình như phim tình cảm. Tư Lan trước đây là bảo bối của cả nhà, giờ phải chia sẻ tình yêu thương. Mẹ Trì cố gắng công bằng, nhưng cha Trì rõ ràng thiên vị Nhã Nhã hơn, chắc vì m.á.u mủ tình thâm. 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com