Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 137



Thấy rằng Diễm Tinh không còn có chỗ nào gió có thể thổi vào hắn mới vừa lòng rồi để Diễm Tinh ngồi xuống ghế.

 

Hắn cũng ngồi xuống theo cô.

 

Máy bay sắp hạ cánh, nên cần cố định vị trí một chút.

 

Tiểu Mỹ và Jason thấy hai vị chủ nhân đã ngồi, họ cũng ngồi xuống ghế.

Chiếc máy bay cuối cùng cũng đáp xuống.

 

Thời tiết hiện tại ở New York đang vào mùa lạnh, tuyết đã rơi một màu trắng xóa.

 

Nhưng trong khuôn viên tòa lâu đài của Tần Phong lại không có chút tuyết trắng nào.

 

Chứng tỏ người làm việc ở đây thường xuyên dọn dẹp nó, mà quy củ ở nơi đây cũng có vẻ nghiêm ngặt hơn nhà chính Tần Gia rất nhiều.

 

Máy bay đáp xuống, một hàng dài người áo đen đứng xếp hàng hai bên trước máy bay.



 

Đến khi thấy bóng dáng Tần Phong đã ở trước cửa, hai hàng người nghiêm trang đồng thanh hô: "Mừng thiếu gia trở về!"

Diễm Tinh bị loạt âm thanh này làm điếc tai, bất giác muốn lùi lại mấy bước.

 

Nhưng bị bàn tay Tần Phong đang ôm eo cô giữ lại.

 

Hắn cười với Diễm Tinh rồi ôm cô bước xuống máy bay.

Hàng người áo đen dù thấy thiếu gia nhà mình đưa một cô gái đến đây cũng không có biểu cảm gì khác giống như lúc hắn đưa cô đến nhà chính Tần Gia.

 

Hàng ngươi yên lặng cung kính cúi chào Tần Phong.

 

Diễm Tinh nhìn cảnh này thì nhướng mày, ánh mắt hiện lên vẻ tò mò.

Tần Phong nhìn đoàn người, gương mặt trở về vẻ lạnh nhạt, trầm giọng nói: "Được rồi, mọi người tiếp tục làm việc đi."

Đoàn người đồng loạt cúi chào sâu thêm một chút rồi rất nhanh ai lại làm việc của người đó.

Diễm Tinh không thể không cảm thán về quy củ ở nơi này.

Tần Phong ôm Diễm Tinh vào trong tòa lâu đài lớn nhất ở đây.

 

Diễm Tinh cũng rất ngoan ngoãn đi theo.

"Chad, phòng tôi dặn chuẩn bị đã xong chưa?"

Lúc này Diễm Tinh mới nhìn thấy một người đàn ông ngoại quốc đứng tuổi, dáng vẻ nghiêm trang đứng dưới đại sảnh.

 

Khi Tần Phong hỏi, ông ấy liền tiến thêm một bước nhẹ cúi người, nghiêm trang nói: "Thưa thiếu gia, đã chuẩn bị xong hết rồi ạ."

Tần Phong gật đầu, rồi đưa Diễm Tinh lên tầng.

 

Diễm Tinh đến đây không nhìn ngó xung quanh quá nhiều.

 

Nhưng những thứ đập vào mắt cô khiến cô không thể nào ngừng cảm thán.

 

Nơi đây so với bên kia, giống như một trời một vực, khác xa hoàn toàn.

 

Ngay cả Trừng Viên cũng không bằng.

Tần Phong đưa Diễm Tinh đến một căn phòng, cách bài trí với căn phòng của cô ở Trừng Viên tương tự nhau.

 

Chỉ có điều căn phòng này rộng hơn nên được thiết kế một nơi giống như phòng thay đồ.

 

Còn có cả chỗ riêng để bàn thiết kế cùng kệ treo đồ.

 

Nhìn vào căn phòng xa hoa này Diễm Tinh cười nhẹ nhìn Tần Phong nói: "Em không nghĩ ở New York mà anh cũng có cơ ngơi lớn như vậy đâu đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tần Phong nhìn cô, suy nghĩ một lát rồi nói: "Nơi đây không hẳn là của một mình tôi, anh cả của em cũng có một phần chỗ này.

 

Nhưng để tôi đứng tên và duy trì nó."

Diễm Tinh tròn mắt khi nghe câu này của Tần Phong.

Cô không chắc chắn hỏi lại: "Anh cả em cũng có?"

Tần Phong gật đầu: "Nơi đây lúc đầu chính là của hồi môn ông ngoại tặng cho mẹ tôi.

 

Sau này khi mẹ tôi mất, ông ngoại tạm thời giữ lại nó.

 

Tôi mới chính thức tiếp quản nơi này vào năm tôi 15 tuổi, cũng là năm tôi trở về nước.



 

Sau đó, tôi mới cùng anh cả của em phát triển tiếp, chúng tôi gọi nó là Death.

 

Và đây là đại bản doanh tổ chức của chúng tôi."

"Vậy là anh cùng anh cả gầy dựng nơi này từ lúc còn 15 tuổi? Sao không ai nói gì hết vậy, cha mẹ em có biết không?" Diễm Tinh mở to mắt, cô không ngờ hai người này từ lâu đã mở một đế chế tại nơi đây.

"Cha mẹ em và kể cả người của Tần Gia không ai biết chuyện này.

 

Đây là khi tôi cùng anh cả em đi du học mới bắt đầu phát triển." Tần Phong kiên nhẫn ngồi giải đáp những thắc mắc của Diễm Tinh.

Diễm Tinh ngồi ngẩn người một lúc, những thông tin này vượt quá sức tưởng tượng của cô.

 

Kiếp trước cô từng nghe thấy cái tên Death, nhưng cô không ngờ lại là của anh cả cùng Phong ca ca.

 

Nghe nói đây là banh phái hắc đạo lớn nhất Âu Mỹ.

 

Nếu như vậy, vì sao kiếp trước anh cả lại dễ dàng bị bắt như vậy? Rốt cuộc trong chuyện này còn có cái gì cô chưa biết được nữa.

 

Sau khi cô c.h.ế.t đã xảy ra chuyện gì?

Tần Phong biết Diễm Tinh cần thời gian tiếp nhận những thông tin này, cho nên khi nói hết những việc cần thiết với cô hắn liền đi ra bên ngoài, để cô ngồi trong phòng.

Chốc lát sau, giọng của Tiểu Mỹ xuyên vào phòng: "Tiểu thư, tôi mang bộ trang phục tới ạ."

Diễm Tinh lúc này mới thoát khỏi mớ suy nghĩ rối như bòng bong của mình, cô ra mở cửa cho Tiểu Mỹ.

 

Chuyện của kiếp trước bây giờ cô có muốn biết cũng không được.

 

Dù kiếp trước có thế nào thì cũng đã qua, bây giờ cô phải suy nghĩ cho hiện tại.

 

Vì vậy Diễm Tinh đem những chuyện rối răng quẳng qua một bên, cùng Tiểu Mỹ treo bộ lễ phục lên.

Tiểu Mỹ nhìn bộ trang phục rồi lại nhìn tiểu thư với ánh mắt thán phục.

 

Tiểu thư nhà cô đúng là rất có thiên phú với thiết kế thời trang.

"A Mỹ, chị cũng từ đây rồi mới được Phong ca ca đưa đến bên cạnh em đúng không?" Diễm Tinh nhìn chiếc váy, cân nhắc một chút rồi hỏi.

Tiểu Mỹ cũng gật đầu thừa nhận: "Vâng, lúc đầu tôi được huấn luyện tại đây, sau đó được hai vị thiếu gia đưa về bảo vệ tiểu thư."

Diễm Tinh gật đầu, nói sang chuyện khác: "Nếu vậy chị ở đây, mạng lưới cũng rộng chứ?"

"Tôi vẫn là người của Death, cho nên điều tra một vài việc không phải khó.

 

Tiểu thư yên tâm, trong mấy ngày này tôi nhất định sẽ tìm ra người tiểu thư muốn tìm." Tiểu Mỹ gật đầu.

 

khẳng định nói.

"Vậy được, chị cẩn thận, đừng để Phong ca ca biết được, nếu không anh ấy sẽ tức giận."

"Vâng ạ.

 

Tiểu thư nghỉ ngơi đi ạ, tôi ra ngoài làm việc." Tiểu Mỹ nói xong liền cúi đầu đi ra ngoài.

Diễm Tinh gật đầu, nhìn bộ trang phục trước mắt đến nhập thần.

 

Cô không tự chủ được nhớ lại những lời mà Tần Phong vừa nói.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com