Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 164



"Ở nhà bồi em gái ăn cơm." Tần Phong liếc hắn một cái, không biểu cảm phun ra một câu.

"Hả?" Người tóc vàng đó có vẻ không tin, hỏi lại.

"Em gái cậu ta tính đến giờ cũng phải gần 20 tuổi rồi, còn bồi cái gì?"

"Cậu nghĩ ai cũng thích làm loạn như cậu?" Lúc này người đàn ông keo kính mới lên tiếng, ném theo ánh mắt khinh bỉ cho người tóc vàng kia.

"Lâu lắm mới có cơ hội tụ họp mà tên đó còn ở nhà bồi em gái, thật hết nói nổi.



 

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tôi còn chưa được gặp em gái cậu ta đâu đấy.

 

Nghe nói cô ấy là một cô gái rất đẹp, thật muốn gặp một lần xem có đúng không.

 

Biết đâu sau này tôi có thể làm em vợ của Hạo Hiên thì sao, hahaha." Người tóc vàng đó vừa nói vừa tưởng tượng, gương mặt anh ta lúc này nhìn vô cùng gợi đòn.

Nhưng mộng đẹp chưa kịp mơ đủ đã bị một vật gì đó đập vào mặt khiến mặt anh ta đau rát, kèm theo đó là tiếng nói mang theo sát khí vang lên: "Thu chủ ý khiếm nhã của cậu ra khỏi người cô ấy."

Người đàn ông tóc vàng kia lườm Tần Phong một cái, nhưng bị ánh mắt của hắn liếc đến rốt cuộc cũng chỉ có thể lẩm bẩm nhỏ giọng: "Cũng đâu phải em gái cậu, quản cái gì chứ!"

...****************...

Một khoảng thời gian sau, vẫn là ba người đàn ông ngồi với nhau nhưng vị trí của Tần Phong thay thế bằng Hạo Hiên.

"Phong không đến sao?"

"Ừ, không đến, còn ở nhà bồi vợ ăn cơm."

"..." Cảnh này có vẻ hơi quen thuộc nhỉ?

Nhưng đó là chuyện của sau này.

 

Tần Phong sau khi cảnh cáo người kia xong hắn mới lên tiếng: "Bên gia tộc Lucas có hành động gì không?"

Người đàn ông đeo kính gọng vàng nhấc môi nói: "Lô hàng xuất sang Trung Đông của chúng ta, bọn họ đang nhắm đến." Dáng vẻ giống như đã sớm biết được chuyện này.

Người đàn ông tóc vàng lấy lại dáng vẻ khinh khỉnh, cầm ly rượu lên cười mỉa: "Đồ của Phong mà cũng muốn động, Gavin Lucas mới lên làm lão đại được vài ngày mà đã huênh hoang rồi."

"Hắn ta chưa biết hắn có bao nhiêu phân lượng." Người đàn ông đeo kính cười cười, cũng nâng ly rượu lên nhấp một ngụm.

"Không cần để ý quá nhiều, hắn ta cứ để Hàn giải quyết." Tần Phong không quan tâm nói.

 

Một tên đó không đáng để hắn bận tâm.

Hạo Hiên, người tên Hàn và hai người này đều là bạn thân của Tần Phong, cùng Tần Phong lớn lên từ nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Trong đó người tên Hàn là thiếu gia của một tổ chức sát thủ khét tiếng có tên Ảnh, và hắn ta tên Kỷ Dạ Hàn.

Người đàn ông tóc vàng nhìn thì không đáng tin cậy nhưng những người đã tiếp xúc thì đều biết, hắn là một người rất tàn nhẫn, thậm chí có thể nói hơi điên một chút.

 

Nhưng hắn không hề làm hại những người không liên quan, có lẽ đây là điểm tốt duy nhất của hắn.

 

Và hắn còn một thân phận khác, đó là thiếu gia của tổ chức mafia ý, là con lai tên Riccardo Capo hay là Capo Sở Tiêu.

Còn người còn lại, tên Diệp Vô Song, đây là luật sư riêng của Tần Phong.

 

Từ năm Tần Phong 15 tuổi, Diệp Vô Song đã bên cạnh giúp đỡ rất nhiều.

 

Hắn ta nhìn có vẻ như gia thế không nổi bật nhất trong 5 người nhưng thật ra đằng sau đấy còn có câu chuyện bí mật khác mà hiện tại chưa thể tiết lộ được.

Diệp Vô Song và Capo Sở Tiêu nghe được giọng điệu của Tần Phong không nặng không nhẹ thì biết được hắn đã có kế sách rồi.

"Đợt vừa rồi ở bên kia tôi có nghe được, em trai ngoan của cậu đang quản lý một dự án quan trọng của Tần Thị.

 

Haizzz Phong à, cậu đúng là càng sống càng thụt lùi, thế nào mà lại để hắn nhơn nhơn trước mặt cậu lâu như vậy chứ." Capo Sở Tiêu liếc nhìn Tần Phong, lắc đầu ngán ngẩm nói.

Nhưng câu tiếp theo của Tần Phong lại khiến anh ta không nói nên lời: "Bẩn tay."

Khóe miệng Sở Tiêu giật giật, giơ ngón cái lên với Tần Phong: "Cậu quả nhiên lợi hại!"

Diệp Vô Song ngồi một bên uống rượu vừa chán nản nhìn Sở Tiêu, giọng anh đều đều vang lên: "Cậu bớt nói lại đi.

 

Có thiếu gia tổ chức mafia Ý nào nói nhiều như cậu không, điếc tai tôi." Nói xong anh lại quay sang nhìn Tần Phong hỏi.

"Tên kia, cậu định xử lý thế nào?"

Tần Phong cong môi thành một đường cong đẹp mắt, từ nụ cười hắn hiện lên vẻ gian tà.

"Nghe nói, gia tộc Lucas có một khẩu s.ú.n.g rất tốt."

"Cậu còn thiếu s.ú.n.g sao?" Sở Tiêu khó hiểu nhìn Tần Phong.

"Là khẩu s.ú.n.g được làm bằng thiên thạch đó à? Khẩu s.ú.n.g đó tuy tốt, nhưng có vẻ không hợp với cậu lắm." Nghĩ một lúc Diệp Vô Song nhấc môi, ánh mắt mang theo mấy phần hứng thú nhìn Tần Phong.

Ý cười trong mắt Tần Phong đậm thêm một chút: "Tặng cho con mèo nhỏ của tôi."

Vì Capo Sở Tiêu sống ở Italia cho nên đối với câu này của Tần Phong có chút không hiểu.

 

Nhưng Diệp Vô Song vừa nghe là có thể đoán ra một hai phần, e là họ sắp có chị dâu rồi.