Cô cứ nói vậy, hết chuyện này đến chuyện khác.
Cảm thấy thời gian không sai biệt lắm mới từ từ đứng dậy cười cười: "Chiều nay tớ còn có việc, An An sẽ vào thăm cậu.
Cậu mà không chịu tỉnh, chiều nay An An vào, khéo khi cậu sẽ bị An An dựng dậy đánh đó.
Tớ nói chuyện nhu hòa dịu dàng vậy mà còn không tỉnh, ừ nên để An An đánh cậu một trận, vậy mới tỉnh được."
Dừng một chút, thấy người trên giường vẫn không động đậy gì, Diễm Tinh thở dài: "Thôi được rồi, không trêu chọc cậu nữa.
Tớ phải đi rồi, mai sẽ lại vào thăm cậu." Nói xong cô nhìn Mạn Nhu thêm một chút mới quay người ra bên ngoài.
Giản phu nhân lúc này đã ăn xong, đang thu dọn lại đồ vào hộp thì thấy Diễm Tinh ra, bà cười nhẹ với Diễm Tinh: "Con bé cứng đầu lắm.
Bác nói thế nào cũng không thấy nó lung lay, thật hết nói nổi."
Diễm Tinh mỉm cười ngồi xuống, thu dọn cùng Giản phu nhân nhẹ giọng nói: "Cháu cũng thấy vậy, khi nào cậu ấy tỉnh dậy, bác phải phạt thật nặng đó."
Giản phu nhân nhìn vào trong, ánh mắt nồng đậm tình thương và quan tâm gật đầu: "Đúng vậy, phải phạt thôi.
Chỉ không biết bố con bé có đồng ý không nữa."
"Bác phạt Nhu Nhi đừng để bác trai biết, nếu không bác ấy chắc chắn sẽ ngăn cản đó ạ." Diễm Tinh lúc này đã cho hết hộp vào trong túi gian tà nói với Giản phu nhân.
Bà bị bộ dáng của Diễm Tinh chọc cười, tâm tình thả lỏng hơn chút, cảm giác như thật sự Mạn Nhu sẽ tỉnh lại vậy.
Ngồi với Giản phu nhân thêm một lát Diễm Tinh mới chào bà đi về.
Tiểu Mỹ đã sớm đứng ngoài cửa đợi Diễm Tinh.
Thấy Diễm Tinh đi ra ngoài cô cúi đầu nói nhỏ: "Tiểu thư, đoạn quảng cáo của chúng ta đã được cắt ghép xong rồi ạ.
Đạo diễn Lâm hỏi người muốn qua xem không ạ?"
Diễm Tinh gật đầu: "Vậy chúng ta đến đó xem một chút."
Diễm Tinh muốn đến Hạo Tinh xem đoạn quảng cáo đó một chút nhưng vừa ra ngoài đã thấy Bùi Việt đứng đó.
Cô không thể làm ngơ được tiến lên chào hỏi: "Việc ca vẫn chưa về sao ạ?"
Bùi Việt nhìn thấy Diễm Tinh liền cười nói: "Anh muốn mời A Tinh đi ăn trưa.
Khi nãy em đến sớm, chắc chưa ăn gì nhiều, anh cũng chưa ăn nên muốn đợi A Tinh cùng ăn.Lâu rồi chúng ta cũng chưa ngồi nói chuyện." Ánh mắt hắn nhì Diễm Tinh không giấu vẻ thâm tình.
Diễm Tinh giật mình khi nhìn vào ánh mắt hắn.
Không phải bị dọa vì hắn thâm tình thế nào mà là ánh mắt này cô từng bắt gặp Tần Phong nhìn cô.
Ngày hôm qua, lúc đưa cô đến Trừng Viên, ánh mắt Tần Phong nhìn cô cũng thâm tình như vậy, còn xen lẫn vài phần kiềm chế.
Khi đó cô không nghĩ quá nhiều, nhưng hiện tại...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nghĩ đến đây Diễm Tinh bị chính suy nghĩ của mình dọa sợ.
Cô nhanh chóng xóa bỏ cái suy nghĩ vớ vẩn kia ra khỏi đầu.
Tần Phong có vị hôn thê rồi đó, hắn chỉ coi cô là em gái mà thôi.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Tôi Coi Các Người Như Anh Em
2.
Chú Nhỏ
3.
Hoa Trong Gương: Vô Tình Gặp Người
4.
Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ
=====================================
Bùi Việt thấy Diễm Tinh bỗng dưng thất thần không nói gì, anh sợ cô không đồng ý nên tiếp tục nói: "Nghe nói sắp tới Hạo Tinh còn chưa quyết định đầu tư vào đoàn phim nào, anh có thể thương lượng với em một chút được không? Là chuyện công việc."
Thần hồn của Diễm Tinh bị Bùi Việt kéo trở về, nghe đến dự án cô gật đầu: "Vâng, vậy chúng ta đi ăn rồi bàn bạc."
Thấy cô đồng ý, Bùi Việt vui mừng nói: "Được!"
Diễm Tinh gật đầu quay sang nhìn Tiểu Mỹ nói: "Chị cũng cùng đi ăn đi, chiều chúng ta đi sau."
Tiểu Mỹ do dự một chút rồi cũng gật đầu, cô không yên tâm để tiểu thư đi riêng với người này.
Tiểu Mỹ gật đầu nói một tiếng rồi cùng Diễm Tinh lên xe ngồi.
Bùi Việt thấy có Tiểu Mỹ đi cùng, trong lòng có chút không vui nhưng cũng không thể làm gì khác, chỉ đành cười cười rồi cũng ngồi vào xe.
Anh hai và Bùi Việt không hiểu sao lại không ưa nhau.
Mỗi một lần Bùi Việt đến bàn chuyện hợp tác anh hai đều lấy cớ từ chối.
Cho nên từ đó, Bùi Việt một là sẽ tìm đến anh cả, hai là sẽ thông qua cô.
Nói với cô và anh cả hiệu quả hơn rất nhiều.
Gia đình Bùi Việt cũng làm rất nhiều mảng nhưng trong đó mảng truyền thông là tốt nhất.
Dạo gần đây cô có nghe nói Bùi Gia đang đầu tư cho bộ phim truyền hình chuẩn bị ra mắt có tên "Trục xuất".