Giờ phút này, tại Thánh địa Uranus xa xôi, cách xa phủ Nguyên soái, cũng có trùng đang trằn trọc trên giường, không tài nào ngủ được.
Đường Tửu mơ thấy một giấc mơ.
Cậu bị trùng cái ẩn mình trong bóng tối ôm chặt trong lòng, hơi thở nóng bỏng phả vào mặt, bàn tay thô ráp với những vết chai mỏng nhẹ nhàng vu.ốt ve cổ tay trắng nõn của cậu... Rồi hắn ta lấy ra một cuốn sách dày cộp, bình tĩnh giảng giải về một trăm kỹ thuật cắm hoa.
Đường Tửu: ...
Đường Tửu bị dọa cho giật mình tỉnh giấc.
Cái giấc mơ rác rưởi gì thế này, kh.ủng bố quá!
Trùng đực nhỏ cúi đầu, vùi cả trùng vào trong chăn với vẻ mặt đau khổ, cảm thấy mình lúc này chẳng khác nào một cái xác không hồn.
Tuy rằng mấy hôm trước cậu còn than thở với hệ thống, nghi ngờ về khả năng "chuyện đó" của boss phản diện - nhưng thực ra trong lòng cậu biết rõ.
Sao có thể có quân thư nào mà "không được" chứ?
Người ta nói trùng cái rất khó cưỡng lại sức hấp dẫn của trùng đực, nhưng Alessio lại có thể bình tĩnh trước sự cố tình quyến rũ của cậu, còn quan tâm xem cậu có lạnh không, nói chuyện về vũ trụ và các vì sao bên cạnh suối nước nóng mập mờ.
Nghĩ đến cảnh tượng hôm đó, trùng đực nhỏ vừa thấy thất bại, vừa thấy mất mát, kèm theo đó là sự tủi thân và không cam lòng.
Chẳng lẽ cơ thể của mình không có chút sức hấp dẫn nào với tên quân thư đó sao?
Hoa hồng nhỏ ủ rũ cụp cánh hoa xuống, vẻ rực rỡ, kiều diễm cũng theo đó mà lụi tàn. Chú mèo con giấu trong lòng trùng đực nhỏ cũng héo hon theo, chiếc đuôi to xinh xắn không còn ve vẩy nữa, chỉ còn hai móng vuốt cuộn tròn lại trong buồn bã.
Một giây sau, Đường Tửu bật dậy.
Không được!
Không thể để chuyện này trôi qua như vậy được!
Thiên thời, địa lợi, trùng hòa, những gì nên bày ra, những gì không nên bày ra, cậu đều đã bày hết ra rồi, vậy mà Alessio lại dám phớt lờ khi cậu đã hạ mình quyến rũ hắn!
Đáng ghét!
Cả đời cậu chưa từng mất mặt như vậy!
Càng nghĩ càng tức, càng nhịn càng thấy khó chịu.
Đường Tửu bước xuống giường, mở quang não, cố tình không dùng chức năng thoại, mà gõ mạnh lên bàn phím ảo: 【 Liere, mau dậy! Dậy mau, dậy mau, dậy mau, dậy mau! 】
Liere: ...
Rốt cuộc là tên nào đêm khuya không ngủ mà còn nhắn tin kh.ủng bố trùng khác thế này? Không biết giấc ngủ của trùng đực trẻ tuổi rất quan trọng sao?
Có tin ngày mai ta kiện ngươi lên Hiệp hội Bảo vệ Trùng đực không?
Cái gì? Trùng đánh thức ta là một trùng đực khác à?
Vậy thì không sao.
Liere, trùng bị đánh thức bởi loạt tin nhắn đòi mạng của Đường Tửu, ngơ ngác một lúc lâu mới tỉnh hẳn. Hắn dụi mắt, bất lực nói: 【 ... Tiểu tổ tông của tôi ơi, lại làm sao nữa rồi? 】
Đường Tửu: 【 Ta muốn gặp trùng cái khác! 】
Liere gãi đầu: 【 Ngươi nói với ta cũng vô dụng, chẳng phải ngươi sắp đính hôn với Nguyên soái Klein rồi sao? Trong tình hình hiện tại, trùng cái nào mà chán sống, dám đào góc tường trước mặt Nguyên soái chứ? 】
Chuyện này Đường Tửu đã biết từ trước. Cậu vốn dĩ cũng không định làm theo đúng quy trình xin phép hẹn hò của chính phủ, nên cũng không dây dưa vào chủ đề này nữa, mà hỏi: 【 Vậy còn quyền thăm người thân thì sao? Ngươi, cùng với những trùng đực khác, chắc chắn cũng có anh em trùng cái trong nhà đúng không? 】
Liere cũng không ngốc, lập tức hiểu ý Đường Tửu:【 Ta hiểu rồi, ngươi định dùng cách này để lách luật của Thánh địa, tổ chức một buổi gặp mặt biến tướng đúng không? Không thành vấn đề, cứ giao cho ta. Cơ hội được đường hoàng gặp mặt trùng đực như thế này, chắc chắn gia tộc nào cũng sẽ đồng ý.】
【 Nhưng nói thật, ngươi không định chọn Thư hầu hay gì đó trong này chứ? 】 Liere hỏi.
Cũng không đến mức đó.
Mèo con có làm gì sai đâu? Mèo con chỉ muốn chọc tức con sen kia thôi.
Đường Tửu lười giải thích, chỉ giục: 【 Ít nói nhảm, ngươi rốt cuộc có làm hay không? 】
Liere cũng đã quen với tính cách của Đường Tửu: 【 Biết rồi, biết rồi, ta sẽ thông báo cho họ, đảm bảo ngày mai ngươi đến là có thể thấy được hàng loạt trùng cái đẹp trai, xuất thân từ các gia tộc đặc quyền của đế quốc, tha hồ cho ngươi lựa chọn, thế nào, ta có tâm chưa? 】
Haiz, số hắn cũng thật là khổ, sao lại dính phải một tên oan gia như Đường Tửu chứ?
Cuộc trò chuyện kết thúc.
Trùng đực nhỏ hừ lạnh một tiếng, chui lại vào trong chăn.
Kệ Alessio! Trùng đực nhỏ hung dữ nghĩ. Hắn ta không biết thưởng thức thì đã sao? Có rất nhiều trùng cái biết thưởng thức! Cậu không tin tất cả trùng cái trong đế quốc đều mù hết cả, lại có thể làm ngơ trước một trùng đực Tháp Cao xinh đẹp, đáng yêu như mình!
Sáng sớm hôm sau.
Trời vừa hửng sáng, Đường Tửu đã đến chỗ ở của Liere, đường hoàng sai bảo trùng đực này làm việc cho mình - Liere rất muốn từ chối, nhưng ai bảo tuy rằng hắn là trùng đực, nhưng cũng là một nhan khống chứ? Vì gương mặt kia của Đường Tửu, Liere vẫn rất sẵn lòng cống hiến sức lực.
Buổi gặp mặt bạn bè mà, cùng lắm là mọi người ngồi cách xa nhau, trò chuyện, uống trà chiều, cũng không cần phải quá nghiêm túc - hay nói đúng hơn là Đường Tửu rất tự tin, dù cậu chỉ ngồi ngây ra đó, cũng đủ để thu hút ánh nhìn của tất cả các trùng cái ở đây.