Trùng Sinh 2000: Từ Theo Đuổi Cô Bạn Thanh Mai Ngây Ngô Bắt Đầu

Chương 74: Một tuần kiếm được mười vạn



 

Sự náo nhiệt của quán Tinh Không Net kéo dài đến hơn mười một giờ đêm mới dần lắng xuống.

Ngày hôm sau, Trần Phàm dậy từ rất sớm.

Vốn tưởng rằng mình đã dậy sớm lắm rồi.

Ai ngờ mấy tên trong ký túc xá bình thường gọi mãi không dậy, vậy mà cũng đã bò dậy hết cả rồi.

"Mấy cậu cũng đi chơi net à?"

Hỏi nhau một câu, tất cả đều bật cười.

La Văn Kiệt cười hì hì: "Hôm qua đã nghe nói quán net Tinh Không mới mở ngoài trường có nhiều điểm đặc biệt, tớ định đi xem thử."

"Vậy còn chờ gì nữa, đi cùng nhau thôi."

Mã Tiểu Soái gọi Trần Phàm, "Đi chung đi."

Trong lòng Trần Phàm cười khổ.

 

"Mấy cậu đi trước đi, tôi còn có chút việc."

"Vậy mau lên nhé, nghe nói chỗ đó tuy rằng hôm qua mới khai trương, nhưng mà buôn bán đặc biệt tốt, đi muộn là không có chỗ đâu."

"Có cần tôi giữ chỗ cho cậu không?"

Trần Phàm lắc đầu.

"Không cần đâu. Mấy cậu cứ chơi đi."

Đợi đám người trong ký túc xá hăm hở rời đi, Trần Phàm mới xuống lầu đi đến nhà ăn.

Trước hết ăn sáng ở nhà ăn, sau đó thong thả đi đến bên ngoài trường học.

Vừa bước chân vào tiệm net Tinh Không, Trần Phàm thiếu chút nữa bị cảnh tượng trước mắt dọa c.h.ế.t khiếp.

 

Toàn bộ đại sảnh chẳng khác nào một cái chợ, người đông nghìn nghịt, chen chúc không lọt nổi một khe hở.

Đâu đâu cũng thấy sinh viên đổ xô đến xem điều mới lạ.

Trần Phàm vất vả lắm mới chen được một lối đi giữa đám đông, lên đến văn phòng trên tầng hai.

"Ông chủ, phải tuyển người ngay thôi."

Người quản lý mạng có chút kích động đề nghị với Trần Phàm.

"Khách hàng đông quá rồi, chỉ có ba người tụi em, em e là không đủ người."

Trần Phàm gật đầu.

"Các cậu cứ cố gắng chống đỡ, tôi sẽ tìm cách tuyển thêm hai người."

 

Theo kế hoạch của Trần Phàm, chỉ cần tuyển thêm một nhân viên phục vụ order và một lễ tân thu ngân là ổn.

Đợi quản lý mạng rời đi, Trần Phàm ngồi vào bàn làm việc, mở máy tính đăng nhập vào hệ thống quản lý.

Toàn bộ hệ thống của quán net này đều do Trần Phàm tự mình thiết kế.

Ngoài hệ thống quản lý, Trần Phàm còn thiết kế một bộ hệ thống order nội bộ, cùng với hệ thống nạp tiền tiêu dùng.

Nhìn chằm chằm vào máy tính kiểm kê tình hình kinh doanh tối qua.

Kết quả không xem thì thôi, xem rồi Trần Phàm giật mình kinh hãi.

 

Ngày đầu khai trương, trừ hết chi phí điện nước, thuê mặt bằng, lợi nhuận gộp đã hơn sáu nghìn tệ.

Nếu tính thêm lợi nhuận từ đồ uống, mì gói, cà phê và đồ ăn vặt.

Thì riêng ngày hôm qua, lợi nhuận ròng của Tinh Không Net Cafe đã vượt quá một vạn tệ.

Đây tuyệt đối là một con số đáng kinh ngạc.

Vượt xa các quán net khác trên con phố này.

Con số này cũng vượt quá dự tính của Trần Phàm.

Tuy có yếu tố mọi người đổ xô đến xem ngày khai trương, nhưng Trần Phàm ước tính, khi lượng khách ổn định, lợi nhuận ròng mỗi ngày ít nhất cũng không dưới tám nghìn tệ.

 

Với tốc độ này, chỉ khoảng hai tháng là có thể thu hồi vốn chuyển nhượng và chi phí sửa chữa.

Tốc độ này vượt xa dự kiến của Trần Phàm.

Trần Phàm xoa tay có chút hưng phấn, xem ra bước đi này mình đã đi đúng hướng.

Nhưng sự thật chứng minh.

Trần Phàm vẫn còn quá dè dặt.

Bởi vì phong cách trang trí sạch đẹp, bắt mắt của Tinh Không Net Cafe cùng với ý tưởng độc đáo, quán net luôn trong tình trạng chật kín khách.

Dù đã khai trương được một tuần, mỗi sáng, net cafe vẫn đông nghẹt khách.

Thậm chí, không ít sinh viên các trường đại học gần đó bỏ qua quán net gần trường, tìm đến đây để trải nghiệm không gian mạng thoải mái.

 

Khai trương một tuần.

Lợi nhuận ròng của Trần Phàm đã gần mười vạn tệ.

Thực tế chứng minh, ước tính ban đầu của Trần Phàm vẫn còn quá dè dặt.

Với tiến độ này, có lẽ chỉ một tháng, Trần Phàm sẽ thu hồi toàn bộ vốn đầu tư.

Có thể thấy, mở một quán net vào thời đại này sinh lời đến mức nào.

Trần Phàm lại tuyển thêm hai nhân viên, giảm bớt phần nào áp lực cho nhân viên quán net.

Ngoài ra, Trần Phàm cam kết bao bữa ăn ca cho nhân viên, đồng thời tăng lương cho mọi người ba trăm tệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đến đây, Tinh Không Net Cafe đã hoàn toàn trở thành quán có doanh thu tốt nhất và nổi tiếng nhất trên con phố này.

 

Thương trường như chiến trường.

Tinh Không nổi tiếng, việc kinh doanh của sáu, bảy quán net khác trên con phố này chắc chắn bị ảnh hưởng.

Vài ông chủ quán net thậm chí còn đích thân đến Tinh Không để trải nghiệm dịch vụ.

Có người lo lắng, có người lại đầy tham vọng, chuẩn bị về học theo cách trang trí của Tinh Không để tân trang lại quán net của mình.

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Trần Phàm không muốn gây xung đột với mọi người.

Dù sao tiền bạc đâu thể kiếm hết một sớm một chiều.

Một mình Tinh Không cũng không thể ôm trọn tất cả khách hàng.

Anh rất vui lòng nếu mọi người cùng nhau nâng cấp quán net, như vậy còn có thể giúp anh giảm bớt một phần áp lực khách hàng.

 

Trong phòng ký túc xá, La Văn Kiệt và Hàn Húc chưa có bạn gái, cộng thêm Tôn Hạo yêu xa, đã trở thành khách quen của Tinh Không, gần như mỗi ngày đều chạy tới.

Nhìn ba tên kia tiêu tiền như nước.

Trần Phàm vốn định công bố sự thật với mọi người, tiện thể miễn phí truy cập internet cho bọn họ luôn.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn không nói ra.

Chuyện này sau này tìm cơ hội giải thích từ từ vậy.

Sáng thứ Tư, Mã Tiểu Soái thông báo cho Trần Phàm, buổi trưa tụ tập ăn uống.

Đặc biệt nói rõ, chỉ những ai trong phòng ký túc xá có "người nhà" mới được tham gia.

Trần Phàm đáp ứng rất nhanh, đem chuyện này nói với Tô Nhược Sơ.

 

Tô Nhược Sơ cũng không từ chối, chỉ là có chút căng thẳng.

Dù sao đây là lần đầu tiên Trần Phàm dẫn cô đi gặp bạn cùng phòng.

Vì vậy, Tô Nhược Sơ đặc biệt về nhà thay một bộ quần áo mới, trên đường đi còn có chút lo lắng.

"Đáng lẽ anh phải nói sớm với em, em còn chưa kịp gội đầu."

Thật hiếm khi thấy cô nàng luống cuống đến vậy.

Trần Phàm mỉm cười nắm lấy bàn tay nhỏ bé của đối phương.

"Không cần phải trang điểm cầu kỳ đâu."

"Em đi là nể mặt họ lắm rồi, với lại em lúc nào mà chẳng xinh đẹp."

Tô Nhược Sơ nghe vậy trong lòng vui phơi phới.

Địa điểm ăn uống là một quán ăn Tứ Xuyên đối diện trường.

 

Địa điểm do Mã Tiểu Soái chọn.

Khi hai người đến nơi, Mã Tiểu Soái và Ngô Địch đã có mặt.

"Chờ cậu nãy giờ đó. Mau lên."

Mã Tiểu Soái cười hì hì đứng dậy chủ động chìa tay về phía Tô Nhược Sơ.

"Đây chắc là tứ tẩu rồi, cuối cùng cũng gặp mặt."

Tô Nhược Sơ có chút ngại ngùng, khẽ bắt tay Mã Tiểu Soái.

Ngô Địch thì nhảy dựng lên.

"Ha ha, em dâu khỏe, anh là trưởng phòng ký túc xá của bọn nó, chúng ta làm cái ôm thuần khiết hữu nghị đi."

Nói xong nhiệt tình dang rộng hai tay.

Tô Nhược Sơ còn đang luống cuống thì Trần Phàm đã tiến lên đẩy Ngô Địch ra.

 

Đồng thời mách tội với Tô Tình đứng bên cạnh.

"Quản lý cái miệng nhà cậu cho cẩn thận, càng ngày càng dẻo mỏ rồi đấy."

Tô Tình chỉ khẽ che miệng cười duyên.

Mọi người ngồi vào bàn, ở đó chỉ có Tô Nhược Sơ là người mới.

Trần Phàm lần lượt giới thiệu từng người cho cô.

Tô Nhược Sơ mỉm cười gật đầu chào hỏi, ứng xử rất mực.

Đồ ăn được dọn lên, Ngô Địch liền nâng chén rượu lên.

"Nào, mọi người, hôm nay là lần đầu tiên chúng ta dẫn người nhà đi ăn chung."

"Ly đầu tiên này, chúc ba cô nàng xinh đẹp của chúng ta mãi mãi trẻ trung."

Mọi người cười ha hả đứng dậy nâng ly.

Bữa cơm này diễn ra rất thoải mái.

Vốn Trần Phàm còn tưởng Tô Nhược Sơ sẽ không quen, ai ngờ cô nàng này lại trò chuyện rất vui vẻ với Tô Tình và Tống Lâm Lâm.

 

Qua bữa cơm này, nhóm gia đình nhỏ của ba người Trần Phàm, Ngô Địch, Mã Tiểu Soái cũng chính thức được thành lập.

Sau này, số lần ba người họ tụ tập riêng còn nhiều hơn cả những buổi sinh hoạt chung của cả phòng.

Ăn xong cơm, vẫn còn sớm, Ngô Địch đề nghị mọi người cùng nhau đi chơi trong thành phố.

Không ai có ý kiến gì, thế là sáu người bắt taxi, thẳng tiến trung tâm thành phố.

Điểm dừng chân đầu tiên là Linh Vân Tự nằm ở vùng ngoại ô phía tây Vân Hải.