Yến Hầu trở về, hẳn sẽ có yến tiệc ăn mừng, gặp gỡ triều thần Yến địa.
Ta liền trở về tẩm cung, vừa xem sổ sách trong cung vừa đợi chàng.
Mới xem được một đoạn đầu, thì đã nghe thấy tiếng cung nữ cúi mình hành lễ bên ngoài.
Ta ngẩng đầu lên.
Chỉ cảm thấy gió đêm cuốn qua rèm châu, thổi thẳng về phía ta.
Yến Hầu sải bước vào tẩm cung, bước chân vội vã, mãi đến khi còn cách ta ba bước mới chậm lại, đôi mắt chăm chú nhìn ta.
Đã gần một năm không gặp.
Yến Sóc phong trần mệt mỏi, áo giáp bạc vương máu, trông đen và gầy đi, nhưng lông mày lại càng thêm kiên nghị, càng thêm vẻ anh khí ngút trời.
Một tiếng "quân hầu" của ta còn chưa kịp thốt ra, chàng đã đột nhiên bước tới, quỳ một chân xuống trước chiếc bàn trà thấp trước mặt ta, đưa tay qua bàn trà kìm lấy mặt ta, nụ hôn nóng bỏng vội vàng rơi xuống mắt, xuống má ta.
Ta muốn nghiêng mặt đi, nhưng không thể giãy giụa nổi chút nào.
Chồng sổ sách trên bàn trà bị chàng thấy vướng, liền một tay hất xuống đất.
Trước khi Yến Sóc xuất chinh, là lúc mối quan hệ giữa ta và chàng tốt đẹp nhất trong những năm qua, đang ở giai đoạn băng tan tuyết lạnh.
Yến Sóc tuy dần tìm được khoái cảm chăn gối, nhưng lại khá kiềm chế, chưa từng thể hiện ra bên ngoài nồng nhiệt như lúc này, trước mặt cung nữ.
Ta dần dần nghẹt thở.
Nhưng đột nhiên, ta ngửi thấy trên cổ chàng một mùi hương lạnh.
Mùi hương này hiếm có, nghìn vàng khó mua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Năm xưa phụ thân ta để bù đắp cho lỗi lầm không nuôi dưỡng ta, đã mua tặng ta một ít.
Sở dĩ giá cao, vì hương này do chính tay Tố Hòa công chúa chế, tựa như mai, như tuyết, ngay lập tức kéo ta từ trong cơn mơ màng trở về.
Như một vốc tuyết lạnh, đổ thẳng lên đầu ta.
Trong lúc ghé tai thì thầm, Yến Sóc trầm giọng nói:
"Đi chinh chiến nhiều tháng, thu được không ít châu báu, ta đã cho Tố Hòa chọn những thứ đẹp nhất, dùng hơn mười chiếc xe ngựa mang về cho nàng, không biết nàng muốn xem cái nào trước?"
Ta đẩy mặt chàng ra một tấc, cuối cùng cũng có một chút không gian để thở.
Rồi cất lời:
"Quân hầu, thiếp..."
Chàng không nghe rõ, lại tiến sát tới, muốn hôn ta, nhưng lại nghe thấy lời ta lặp lại, liền lập tức sững sờ.
Mắt ta ngấn lệ.
Ta cũng rất ngạc nhiên khi bản thân thực sự đã nói ra câu đó.
💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
Ta nói:
"Quân hầu, thiếp muốn hòa ly."
Áo giáp sắt lạnh lẽo. Yến Sóc vốn đã không vui vì ta không ra đón chàng, lại thêm việc bị từ chối hôn, giờ đây mặt mày càng thêm âm u.
Chàng đột ngột đứng dậy, một nửa là khó chịu, một nửa là không thể tin nổi mà nhìn ta.
Tóc mai ta rối bời, nhưng lại từ trong đống sổ sách đó, lấy ra một tờ hòa ly thư