Phu quân của tỷ tỷ uống nhầm rượu thuốc ở thanh lâu. Tỷ tỷ cầu xin ta giúp hắn giải tỏa, nhưng ta kiên quyết từ chối.
Tỷ tỷ trách ta không biết điều, rồi hạ thuốc, ép ta vào phòng của phu quân nàng.
Sau sự việc, hắn bóp chặt cổ ta, ném xuống tuyết:
"Nhân lúc tỷ tỷ ngươi mang thai mà cố ý trèo lên giường, thật còn hèn hạ hơn cả đám kỹ nữ!"
Để thể hiện sự trung thành với tỷ tỷ, hắn bẻ gãy tứ chi, cắt lưỡi rồi ném ta vào trại lưu dân.
Trước lúc chết, ta nhìn hắn lấy tay che mắt tỷ tỷ:
"Những hình ảnh ghê tởm thế này, đừng để bẩn mắt Hoàn nhi."
Tỷ tỷ nép vào lòng hắn, dịu dàng trách yêu:
"Chàng khi cùng nàng ta hoan hảo, trong đầu là nghĩ đến ta hay là nàng?"
Hắn như muốn trừng phạt tỷ tỷ, lập tức bịt miệng nàng bằng một nụ hôn sâu, hai người quyến luyến không rời.
Mở mắt ra lần nữa, ta trở về ngày hắn uống nhầm thuốc.
1
Bên tai vang lên giọng nói ngượng ngùng của nha hoàn thân cận, Thúy Hồ:
"Tiểu thư, hay là để nô tỳ thay người đến giúp Vương gia giải thuốc nhé?"
Cảm giác căm hận mãnh liệt khiến ta dần tỉnh táo, ký ức lập tức ùa về.
Ta nhìn Thúy Hồ, cười lạnh một tiếng, để lộ hàm răng trắng sắc.
Bất ngờ, ta bóp c.h.ặ.t t.a.y nàng, lôi mạnh ra cửa như lôi một con ch.ó chết.
"Ta cảm động quá, Thúy Hồ. Không uổng công ta bao năm nay coi ngươi như tỷ muội ruột thịt mà chăm sóc, thật không uổng công ta thương ngươi."
"Đi, chúng ta lập tức đến gặp đại tiểu thư, nói với nàng ngươi nguyện ý hiến thân để giúp Vương gia giải thuốc. Nàng nhất định sẽ ghi nhận lòng trung thành của ngươi mà đưa ngươi vào vương phủ."
"Không! Không được! Không thể để đại tiểu thư biết được, đại tiểu thư sẽ đánh c.h.ế.t nô tỳ mất!"
"Tiểu thư, nô tỳ... nô tỳ giả làm người là được, đảm bảo Vương gia sẽ không nhận ra."
Ta nhìn thấy trong mắt nàng không thể giấu nổi sự toan tính, liền buông tay, để mặc nàng ngã ngồi xuống đất.
"Thúy Hồ à, Thúy Hồ."
"Ngươi muốn tiếp cận Bình Nam Vương để một bước lên làm phượng hoàng, nhưng lại không muốn gánh chịu chút nguy hiểm nào, còn muốn đổ tội lên đầu ta. Trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy?"
Thúy Hồ xoa cánh tay đỏ lên vì bị ta bóp, không cam lòng mà nói:
"Tiểu thư, nếu không phải vì người, thì nữ nhân nào muốn hy sinh danh tiết của mình? Người vu oan cho lòng trung thành của nô tỳ, lương tâm người không đau sao?"
Lương tâm?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Lương tâm của ta đã bị người đời kiếp trước ăn sạch sẽ rồi.
Giờ nhìn thấy khuôn mặt này của nàng, ta chỉ cảm thấy ghê tởm đến cực điểm.
Ta cúi người, ghé sát tai Thúy Hồ, thì thầm:
"Thúy Hồ, ngươi biết ai là người trung thành nhất không?"
Thúy Hồ trợn to mắt, không tin nổi, hoảng loạn đưa tay bịt cổ, nhưng m.á.u vẫn không ngừng tràn ra từ kẽ tay nàng.
Nàng ngã xuống đất, toàn thân co giật, miệng phát ra những âm thanh yếu ớt:
"Tại... sao?"
Ta giẫm chân lên mặt nàng, nghiến mạnh vài lần. Nàng liên tục ho ra mấy ngụm m.á.u làm ướt cả giày của ta.
"Vì chỉ có người c.h.ế.t mới là trung thành nhất."
02
Kiếp trước, khi tỷ tỷ mang thai, Bình Nam Vương Tiêu Kinh Dự lén lút đến thanh lâu vui chơi, không ngờ lại trúng độc.
Hiệu quả của loại thuốc đó vô cùng bá đạo, đám tùy tùng hoảng loạn, vội vàng bí mật đưa hắn về phủ Thượng thư.
Đại phu trong phủ sau khi bắt mạch, sắc mặt nghiêm trọng:
"Vương gia trúng phải ‘Bách Nhật Hoan’, loại độc này cực kỳ nguy hiểm. Nếu không kịp thời giải độc, e rằng sẽ bị vỡ mạch m.á.u mà chết."
Tỷ tỷ Lâm Tư Hoàn lúc ấy đã mang thai ba tháng, tất nhiên không dám mạo hiểm.
Vì thế, ánh mắt nàng rơi xuống người ta.
Nàng cho lui hết người hầu, nắm lấy tay ta, nước mắt lưng tròng:
"Bây giờ là thời kỳ quốc tang, nếu chuyện này bị lộ ra ngoài, không chỉ Vương gia chịu trách phạt, mà ngay cả phủ Thượng thư chúng ta cũng sẽ gặp đại họa."
"Tuyết Trọng, chúng ta là người một nhà, cốt nhục thân thiết, muội không thể thấy c.h.ế.t mà không cứu chứ?"
Ta cảm thấy lời nói đó thật nực cười, không muốn dính vào thị phi giữa bọn họ, lập tức từ chối Lâm Tư Hoàn.
Thúy Hồ lại nói rằng nàng nguyện ý thay ta.
Ta trong lòng cảm động, cũng không nỡ để Thúy Hồ chịu oan ức vô ích.