Vân Tán Thanh Hà

Chương 7



"Hậu quả nghiêm trọng hơn?" Vân Ca hỏi. "Ý điện hạ là gì?"giá. Nàng sẽ trân trọng nó, và sẽ cố gắng bảo vệ nó bằng mọi giá.

 

"Ta không thể nói." Dận Chân nói. "Ngươi hãy tin ta, ta đang làm những gì tốt nhất cho ngươi và cho cả cha ngươi."

Vân Ca nhìn Dận Chân, trong lòng đầy thất vọng. Nàng không hiểu tại sao hắn lại không thể cứu cha nàng. Nàng cảm thấy bị phản bội.

"Điện hạ..." Vân Ca nói. "Thần thiếp đã tin tưởng điện hạ. Thần thiếp đã yêu điện hạ. Nhưng bây giờ, thần thiếp không biết phải tin vào ai nữa."

Dận Chân im lặng. Hắn không biết phải nói gì để an ủi Vân Ca. Hắn biết, hắn đã làm nàng thất vọng. Nhưng hắn không thể làm khác.

"Ta xin lỗi." Dận Chân nói. "Ta biết ngươi sẽ không tha thứ cho ta. Nhưng ta hy vọng ngươi sẽ hiểu cho ta."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Dận Chân quay người bước đi. Vân Ca đứng lặng nhìn theo bóng lưng hắn, trong lòng đau đớn. Nàng cảm thấy tình yêu của nàng đang dần tan vỡ. Nàng biết, giữa nàng và Dận Chân đã có một vết rạn nứt. Và vết rạn nứt này có thể sẽ không bao giờ lành lại được.

Sau sự việc của Thẩm Tùng, thái độ của Vân Ca đối với Dận Chân trở nên xa cách hơn. Nàng không còn vui vẻ, hoạt bát như trước. Nàng ít nói hơn, và ánh mắt nàng luôn chất chứa nỗi buồn. Dận Chân cảm nhận được sự thay đổi của Vân Ca, nhưng hắn không biết làm thế nào để hàn gắn vết thương trong lòng nàng.

Một ngày nọ, Vân Ca nhận được một thông báo bất ngờ: nàng được điều chuyển sang làm cung nữ bên Trắc phi Niên thị của Dận Chân. Trắc phi Niên thị là con gái của một vị quan lớn trong triều, được Dận Chân sủng ái và có thế lực rất lớn trong cung. Việc Vân Ca bị điều sang hầu hạ Niên thị khiến nàng cảm thấy tủi thân và bất an. Nàng hiểu rằng, Dận Chân đang muốn đẩy nàng ra xa hơn, để bảo vệ nàng khỏi những nguy hiểm trong cung.

"Tiểu thư, người đừng buồn." Thanh Mai an ủi Vân Ca. "Có lẽ đây là ý tốt của điện hạ. Ở bên Trắc phi, người sẽ an toàn hơn."

"An toàn?" Vân Ca cười buồn. "Ta không cần sự an toàn đó. Ta chỉ muốn ở bên cạnh người ta yêu."

Thanh Mai im lặng, không biết nói gì hơn. Nàng hiểu rằng, Vân Ca đang rất đau khổ. Nàng cũng lo lắng cho tương lai của Vân Ca.

Ngày Vân Ca chuyển đến chỗ Trắc phi Niên thị, Dận Chân không đến tiễn nàng. Vân Ca cảm thấy tim mình như bị ai đó bóp nghẹt. Nàng cố gắng kìm nén nước mắt, bước đi thật nhanh, như muốn trốn chạy khỏi nơi này.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com