Nhưng ở Đại Hạ những câu chuyện hiếu hạnh như vậy nhiều vô kể. Còn có những chuyện khoa trương hơn cả nó nữa—— ví dụ như ai đó hiếu thuận với cha mẹ nhưng thiếu tiền, thần tiên đạp mây mà đến, thưởng cho người con hiếu thảo vàng, để anh ta có thể phụng dưỡng cha mẹ tử tế.
Còn ví dụ như cha của ai đó c.h.ế.t đuối, người đó khóc lóc bên bờ sông ba ngày, đau đớn không muốn sống, nhảy xuống sông tự vẫn. Rồi Long Vương dưới nước cảm động vì lòng hiếu hạnh của anh ta, cho đối phương hoàn hồn.
Nào là nghe tiếng sấm khóc bên mộ, nào là khóc tre mọc măng, nào là nằm trên băng cầu cá chép, nào là bóp cổ hổ cứu cha... tóm lại chỉ cần ngươi dám bịa, và có thể lan truyền thành công, ngươi liền có thể nổi danh thiên hạ vì hiếu đễ, triều đình cũng sẽ ban thưởng cho ngươi.
—— Trung thần hiếu tử, trung và hiếu thường xuất hiện gắn liền với nhau, triều đình tuyên dương và khuyến khích hiếu hạnh, thực chất chính là khuyến khích lòng trung thành của nhân dân đối với triều đình ở một khía cạnh khác, để củng cố sự thống trị của mình.
Tóm lại, chỉ cần Bệ hạ không nhất quyết phải xử lý Tô Đồng tri, sau khi câu chuyện chôn con phụng dưỡng mẹ được đưa ra, Bệ hạ liền có một cái cớ hợp lý để không truy cứu chuyện ông ta xúc phạm t.h.i t.h.ể tổ tiên nữa.
Vị quan viên tốt bụng trợn mắt há mồm một hồi, chân thành nói: "Các hạ thật là con hiếu cháu hiền."
Tô Đồng tri tiếp tục viết lia lịa, dồn hết sức lực viết câu chuyện về Tô đại hiếu tử một cách sinh động hấp dẫn, chờ sau khi ra ngoài liền tuyên truyền khắp thiên hạ.
—— Nhân tiện, lén lút di dời mộ tổ tiên đi, kẻo bị bọn trộm mộ khác mò vào.
*
Mà anh Gà Lôi lại không biết mình không thể vu cáo thành công Tô Đồng tri.
Hắn bắt đầu cắn người thứ hai: "Ngoài ra, thần tích trữ nhiều lương thực như vậy, tất nhiên phải có đầu ra, Tô Đồng tri đã cấp giấy thông hành cho đoàn xe chở lương thực của thần, mở rộng cửa tạo điều kiện thuận lợi, lúc đó các Tri phủ của các châu ở Thiểm Tây đều có tham gia!"
"Có Tri phủ Thanh Châu lúc đó là Tuyên Tuyên!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
[Giả, ông ta không làm.]
Cẩm Y Vệ ghi lại, đánh dấu tròn sau tên.
"Có Tri phủ Bình Lương Cao Cư Tĩnh."
[Giả, người này cũng không làm.]
Cẩm Y Vệ ghi lại, tiếp tục đánh dấu tròn sau tên.
"Còn có Tri phủ Phượng Tường Tống Chiếu."
Một ngày tốt lành
[Người này! Người này là thật!]
Cẩm Y Vệ nhanh chóng ghi lại, vui vẻ đánh dấu đỏ sau thành tích đầu người của mình.
"Còn có Giám sát Ngự sử Ngô Chân Thứ."
[Thật! Người này cũng là thật!]
Giám sát Ngự sử đó là lúc anh Gà Lôi chưa trí sĩ, bây giờ đã giữ chức Kinh Triệu Doãn kiêm Thái tử Tân khách là Ngô Chân Thứ, giờ phút này như bị sét đánh.
Dưới ánh mắt kỳ quái của đồng liêu, điên cuồng vận động não bộ, cố gắng bào chữa cho mình.
'Chỉ là ngầm đồng ý cho đối phương xâm chiếm công điền thôi mà, vấn đề không lớn, vận hành khéo léo một chút, cùng lắm chỉ là lơ là chức trách...'
[Chậc, đúng là một tên cặn bã, cãi nhau với vợ, trực tiếp đá vợ mang thai tám tháng sảy thai. Loại cặn bã này thật đáng chết.]
[May quá may quá, tuy nói bảy sống tám không sống, nhưng may mắn, người không sao.] (Quan niệm dân gian: thai bảy tháng dễ sống, tám tháng khó sống)