Vệ Triều

Chương 12



Triệu Thư Diệu không đến lần thứ hai.

Hắn bị phế rồi.

Hóa ra hắn đã nuôi rất nhiều tư binh, hóa ra hắn và Hầu gia đã cùng nhau bóc lột dân chúng.

Những chứng cứ này, đều do Cố Duy Ngôn dâng lên.

💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

Triệu Thư Diệu và Lạc An quận chúa bị giáng làm thứ dân, đày đi Ninh Cổ Tháp.

Sau khi Cố Duy Ngôn vào kinh, ta đã làm một tấm giấy thông hành đi Đồng An.

Trước khi hắn trở về, ta dắt mèo chó, bế ngỗng lớn, bán ruộng đất và nhà cửa, thuê một chiếc xe ngựa lớn nhất ở xưởng xe.

A Mi đứng bên cửa sổ xe, hỏi ta: 

"Triều, chúng ta lại đi đâu nữa?"

"Đồng An," ta nói. "Một nơi rất đẹp, có rất nhiều chim diệc trắng, ngươi có thể chơi với chúng."

A Mi nói: "Ta không chơi với chim diệc trắng."

Ta mỉm cười, bóp bóp chân Tiểu Bạch.

"Vậy được, ngươi đi tìm chim họa mi mà chơi. Nơi đó gần biển, có rất nhiều cá, Tiểu Bạch sẽ thích."

Tiểu Bạch kêu lên một tiếng, tỏ vẻ vui mừng.

Ta nhìn ra ngoài cửa sổ.

Núi cao nước dài.

Trước khi đi, ta không để lại thư cho Cố Duy Ngôn.

Ta nghĩ hắn cũng có thể hiểu.

Hắn giúp ta làm giấy thông hành, ta cũng giúp hắn một lần, xem như là huề nhau.

Năng lực của ta quá đặc biệt. Ta không muốn dính dáng đến bất kỳ chuyện gì nữa.

Ta không thông minh.

Từng không nghĩ rằng mình đã tiếp tay cho kẻ ác, trở thành đồng lõa của Triệu Thư Diệu.

Thế sự phức tạp.

Tốt nhất là cứ dắt theo đám động vật nhỏ rồi đi thôi

24.

Ta đã an cư lạc nghiệp tại Đồng An.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ta có vài mẫu ruộng, và rất nhiều loài vật.

Gà trống vừa gáy sáng đã gọi Chiêu Tài tỉnh giấc.

Chiêu Tài dậy, thúc con bò vàng Giáp đi cày ruộng, thả lũ vịt con ra, dùng miệng kéo cái giỏ tre đựng lúa đi cho gà ăn.

Cái nhà này không có nó thì tan mất.

Mãi đến khi mặt trời lên cao, A Mi mới đến gọi ta.

"Triều, chúng ta đói bụng rồi."

Ta vội vàng lồm cồm bò dậy, chuẩn bị đồ ăn cho tất cả các con vật.

Mọi việc sắp xếp xong xuôi thì cũng đã trưa.

Ánh nắng vàng óng chiếu rọi vào sân.

Tiểu Hắc nằm dưới nắng, lười biếng l.i.ế.m lông mình.

Tiểu Bạch ăn no nê, nói với ta:

 "Triều, ta ra ngoài săn mồi đây, tối nay vẫn ăn cá."

Chiêu Tài nói: 

"Triều, ta phải ra ngoài dắt vịt đi dạo."

Ta mỉm cười gật đầu:

 "Được, khi nào các ngươi quay về?"

"Trước khi mặt trời lặn."

Ta mang một chiếc ghế dài ra, ngồi ở cửa phơi nắng.

Nhìn Tiểu Hắc chơi đùa với cuộn len.

A Mi đứng trên ngọn cây ca hát.

Con bò vàng Giáp làm xong việc buổi sáng, thong thả đi về, giục con bò vàng Ất ra thay thế.

...

Kinh hoàng lúc đó, cảm xúc lúc đó, còn bây giờ, ta sống như thần tiên nhỏ không vướng bận gì.

 

(Hết)