Trác Viễn Phong một lần nữa chiếm lấy môi của Diệp Dĩ Hiên mạnh bạo.
Anh đưa lưỡi vào bên trong hút hết những mật ngọt của cô.
Trác Viễn Phong rời môi của Diệp Dĩ Hiên liền tiến xuống hôn hít chiếc cổ thơm tho của cô.
Cô bây giờ đầy óc trống rỗng mặc kệ anh muốn làm gì thì làm.
Trác Viễn Phong cởi chiếc áo choàng ngủ của Diệp Dĩ Hiên quăng xuống nền.
Chiếc khăn quấn quanh người anh cũng rớt xuống theo.
Diệp Dĩ Hiên xấu hổ lấy tay che mặt mình lại.
Trác Viễn Phong thích thú lấy tay của cô xuống đặt ngay cậu nhỏ của anh.
" Nó là của em đó, phải chăm sóc nó biết không? " " Aa biến thái...xấu xa " Diệp Dĩ Hiên giật tay lại đánh loạn xạ lên ngực của Trác Viễn Phong.
Anh cười như được mùa hôn chụt vào môi cô.
Trác Viễn Phong từ từ kéo dây đầm của Diệp Dĩ Hiên xuống làm lộ một bên ngực to tròn của cô, cô liền ngại ngùng lấy tay che lại.
" Đừng ngại, nơi đây là của anh "
Trác Viễn Phong kéo tay cô xuống rồi ngậm lấy đầu ti hồng hào, dựng đứng của cô.
Diệp Dĩ Hiên bị kích thích mà ngâm nga rên rĩ trong cổ họng.
" Ưm...phong " Trác Viễn Phong không chịu nỗi mà xé đôi chiếc đầm ngủ của Diệp Dĩ Hiên quăng xuống nền, thân thể trắng ngần, vòng 1 to tròn của cô như đang khêu khích anh.