Vị Hậu Nương Này Hơi Điên Rồi, Ba Bảo Yêu Chết Luôn

Chương 185:



 

Đài tế điện đặt tại Từ đường Phượng gia, Tiêu tướng quân đã đợi ở đây từ lâu. Thấy Hoàng thượng dẫn người đến, lập tức tiến lên hành lễ.

 

“Thần bái kiến Hoàng thượng.”

 

“Bình thân, thời khắc đã gần đến, bắt đầu đi.”

 

“Dạ.”

 

Tiêu tướng quân gật đầu, đứng dậy bắt đầu theo các quy tắc và bước đi của tổ tông. Đầu tiên là Hoàng thượng tế tổ, sau đó lại do Hoàng thượng đọc lời văn tế… Cả một quá trình này phải mất nửa canh giờ, sau khi kết thúc mới đến Đại công chúa.

 

Ba huynh đệ Cố T.ử Dịch cũng có mặt. Tuy bọn chúng không phải con ruột của Đại công chúa, nhưng là kế t.ử của Đại công chúa, cũng coi như nửa người hoàng gia. Chờ Đại công chúa tế bái tổ tông Phượng gia xong, ba đứa trẻ cũng phải thắp một nén nhang.

 

Cố T.ử Tang là người không thể nhịn được tính khí, nó nhìn trái nhìn phải khắp nơi, rồi liền thấy Bắc thúc trong đám đông.

 

Cố Bắc Yến cảm nhận được một ánh mắt nhìn tới, ngẩng mắt nhìn qua liền thấy Cố T.ử Tang đang nhe răng cười với y như một tên ngốc.

 

Thằng nhóc thối, sắp thành thân rồi mà vẫn cái bộ dạng c.h.ế.t dẫm đó.

 

Cố T.ử Dịch thuận theo ánh mắt của tam đệ nhìn qua, giây phút thấy Bắc thúc, y đưa tay đ.á.n.h lệch mặt tam đệ.

 

“Đừng có nhìn lung tung.”

 

Cố T.ử Tang “ồ” một tiếng, không nhìn lung tung nữa, đứng nghiêm chỉnh.

 

Một canh giờ sau, việc Đại công chúa Phượng Trà nhận tổ quy tông kết thúc, đến lượt ba huynh đệ tiến lên thắp hương, nhưng đúng lúc này bất ngờ xảy ra.

 

Mấy tên thích khách mặc trang phục thái giám đã khống chế Đại công chúa đang chuẩn bị bước xuống đài. Hoàng thượng bên cạnh được Lão Thái giám Sái kịp thời đẩy sang bên Tiêu tướng quân, sau đó Lão Sái dùng thân mình che chắn trước Hoàng thượng, tránh cho có kẻ dùng ám khí làm hại Hoàng thượng.

 

Những tên thích khách không thể khống chế được Hoàng thượng, liền quay sang khống chế Đại hoàng tử, và cả Nhị hoàng tử.

 

Hai vị hoàng t.ử là những hoàng t.ử duy nhất còn lại của Phượng Hoàng, bọn chúng chỉ có thể khống chế hai vị hoàng t.ử để uy h.i.ế.p Hoàng thượng.

 

Phượng Vô Quế trong trang phục thị vệ tặc lưỡi hai tiếng, thầm nghĩ: Làm con của Phụ hoàng thật thảm, động một tí là bị khống chế, may mà Phụ hoàng đã điều y ra ngoài rồi, nếu không giờ đây y cũng là một trong số đó.

 

“Thằng hoàng đế ch.ó má, ngươi không xứng làm vua, ngươi tin lời gièm pha làm hại bách tính, hôm nay bọn ta muốn báo thù cho Yến gia.”

 

Yến gia?

 

Phượng Vô Quế nhíu mày nhìn biểu đệ bên cạnh.

 

Cố Bắc Yến lạnh lùng nhìn hơn mười tên thích khách mặc trang phục thái giám kia, y nhìn sang Nhị hoàng t.ử cũng đang bị khống chế, quả không hổ là Nhị hoàng t.ử túc trí đa mưu lại có kiên nhẫn, vậy mà lại sai người giả mạo Yến gia làm tiên phong. Dù thành hay bại, mọi chuyện cũng sẽ bị đổ lên đầu Yến gia.

 

Phượng Vô Quế lo biểu đệ không kiềm chế được mà xuất hiện, khẽ nói với biểu đệ: “Chúng ta vẫn chưa thể ra ngoài, một khi ra ngoài sẽ rơi vào cảnh khốn đốn.”

 

Cố Bắc Yến liếc biểu ca một cái: “Trong mắt huynh, ta là kẻ ngốc như vậy sao?”

 

“Ai mà biết được, vạn nhất ngươi vì nữ nhân mà trở nên ngu ngốc cũng không chừng.”

 

“Huynh đang ghen tỵ sao?”

 

Các thị vệ bên cạnh lại lần nữa cạn lời, hai vị chủ t.ử có thể tôn trọng cảnh tượng hiện tại một chút được không?

 

Một bên khác, Phượng Trà đang bị khống chế, vô tình đi đến bên cạnh Nhị hoàng tử, rồi nắm lấy ống tay áo của Nhị hoàng tử: “Nhị hoàng huynh, ta sợ quá.”

 

Biểu cảm trên mặt Nhị hoàng t.ử suýt chút nữa không giữ nổi, đường đường là Khương chưởng quỹ của Lưu Ly Các mà lại sợ hãi loại trường hợp nhỏ này sao, nàng ta xem y là tên đại ngốc ư?

 

Nhưng bề ngoài vẫn phải làm.

 

“Hoàng muội… ực, khụ, muội cho ta ăn gì vậy?” Nhị hoàng t.ử vừa mở miệng nói được hai chữ đã bị hoàng muội búng một viên t.h.u.ố.c vào miệng, không kịp phun ra đã nuốt xuống.

 

Tên thích khách đang khống chế Nhị hoàng t.ử thấy vậy, liền tức giận trừng mắt nhìn Đại công chúa.

 

“Ngươi trợn mắt nhìn ta làm gì, còn không mau g.i.ế.c hắn?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lời ấy vừa thốt ra, các vị đại thần đang đứng trước mặt Hoàng thượng đều ngây người, thầm nghĩ chẳng lẽ chủ mưu đứng sau vụ ám sát này lại là Đại công chúa?

 

Ngay cả Phượng Hoàng cũng có chút nghi ngờ, nhưng nhìn thấy đám thích khách trừng mắt hung ác về phía nữ nhi, ngài lập tức phủ nhận suy nghĩ đó.

 

“Ngươi không động thủ, vậy bản cung thay ngươi ra tay vậy.”

 

Xuy~

 

Trong lúc Khương Trà nói, nàng đã nắm chặt thanh chủy thủ sắc bén như c.h.é.m bùn, cắt sắt mà thọc mạnh vào bụng Nhị hoàng tử, sau đó khuấy động xoay vài vòng. Với thao tác này của nàng, đại tràng trong bụng Phượng Vô Cực chắc chắn đã nát bươm.

 

Phượng Vô Cực muốn vung chưởng đ.á.n.h văng nàng, nhưng toàn thân lại không chút sức lực, trong khi tên thích khách đang kề d.a.o vào cổ hai người thì đã sợ ngây người. Đến khi chúng kịp phản ứng, đã bị Khương Trà nhanh chóng cắt cổ.

 

Ba huynh đệ đi tới bên cạnh mẫu thân, đứng ở ba phía trái, phải và sau nàng.

 

Khương Trà liếc nhìn Nhị hoàng t.ử đang nằm bẹp như vũng bùn trên đất, khinh miệt quét mắt về phía mười mấy tên thích khách còn lại: “Chủ t.ử của các ngươi đã ra nông nỗi này, các ngươi còn muốn tiếp tục sao?”

 

Lời vừa dứt, khi đám thích khách còn đang ngây người, đã bị thị vệ bắt giữ.

 

Phượng Vô Quyết và Cố Bắc Yến rất ăn ý tách ra, một người đi tới bên Phượng Hoàng, một người đi tới bên Khương Trà.

 

Cố Bắc Yến bước đến bên người mình yêu, nhìn thanh chủy thủ vẫn còn đang nhỏ m.á.u trong tay nàng, đưa tay lấy đi: “Chơi d.a.o dễ làm mình bị thương.”

 

Trong lòng hắn vô cùng bất đắc dĩ, thậm chí còn muốn bật cười.

 

Hắn và biểu ca đã lên kế hoạch tính toán bao phen, cuối cùng lại không bằng một nhát d.a.o của Khương Trà.

 

Đương nhiên, cũng tại Nhị hoàng t.ử quá tự tin, nếu không Khương Trà đâu có cơ hội đ.â.m hắn một dao.

 

Sự đảo ngược này diễn ra quá nhanh, khiến mọi người vừa ngây người vừa mơ hồ, rốt cuộc hiện tại là tình huống gì? Tên thị vệ này lại là ai?

 

Một nhóm người do Hoắc lão tướng quân dẫn đầu đều nhìn về phía Hoắc lão tướng quân. Bọn họ cũng không ngờ Nhị hoàng t.ử lại yếu ớt đến thế, cứ vậy mà bị Đại công chúa vừa được nhận lại đ.â.m trọng thương. Bọn họ đều đã thấy, Đại công chúa đã khuấy động vài lần, Nhị hoàng t.ử e rằng lành ít dữ nhiều, khả năng sống sót rất thấp. Bọn họ đang chờ hành động của Hoắc lão tướng quân.

 

“Ngươi là yêu nữ, tại sao ngươi lại g.i.ế.c phụ vương của ta?” Con trai của Nhị hoàng t.ử mắt đỏ hoe, giận dữ quát Khương Trà. Bọn chúng tuyệt đối sẽ không nhận vị cô cô này, đây là một yêu nữ.

 

Mèo Dịch Truyện

Khương Trà phớt lờ vị cháu trai “ngoan hiền” của mình, sốt ruột nói với nam nhân đang lau tay cho nàng bên cạnh: “Bằng chứng đâu, mau lấy ra cho phụ hoàng ta xem. Không phải ta nói chứ, các nam nhân các ngươi làm việc quá dài dòng lề mề, cuối cùng vẫn phải đến lượt ta. Cứ trực tiếp d.a.o trắng vào, d.a.o đỏ ra không phải là xong chuyện rồi sao?”

 

Nàng nói xong, đá một cái vào Nhị hoàng t.ử còn chưa tắt thở. Con trai của Nhị hoàng t.ử đang bị thị vệ chặn lại, hai mắt đỏ ngầu.

 

“Ngươi là yêu nữ.”

 

“Ta không thích hắn mắng ta.” Khương Trà cau mày nói.

 

“Được, ta sẽ khiến hắn câm miệng.”

 

Cố Bắc Yến ra lệnh cho thị vệ đang chặn con trai Nhị hoàng tử: “Bịt miệng hắn lại.”

 

“Lớn mật, ngươi... ưm ưm...”

 

Miệng của đứa con trai Nhị hoàng t.ử đang kêu gào hăng say nhất bị bịt lại, lập tức cảm thấy yên tĩnh hẳn.

 

Khương Trà bước qua Nhị hoàng tử, đi về phía vị phụ hoàng đáng kính của nàng.

 

Mấy vị đại thần trung thành với Hoàng thượng t.ử thủ trước mặt Hoàng thượng, không cho phép nàng lại gần. Bọn họ đề phòng nhìn Đại công chúa.

 

Phượng Hoàng thấy vậy liền gạt những đại thần đang chắn đường ra, đứng trước mặt nữ nhi, sau đó nhìn nam nhân bên cạnh nữ nhi. Ngài vừa nhìn đã nhận ra đây không phải là thị vệ trong cung, nhưng lại rất quen mắt.

 

“Ngươi là ai?”

 

“Tội thần Yến Bắc Lăng bái kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế.” Cố Bắc Yến quỳ một gối hành lễ với Hoàng thượng, không hề có chút bất kính nào.

 

Ba chữ ‘Yến Bắc Lăng’ vừa thốt ra, những người có mặt tại đó đều trợn tròn mắt không thể tin nổi nhìn tên thị vệ đang quỳ trước mặt Hoàng thượng. Hắn không phải đã bị c.h.é.m đầu c.h.ế.t rồi sao, sao vẫn còn sống?

 

Mọi người vô cùng khó hiểu.