Edit: Lune
【Lập đội trái phép, bắt hết cho tôi, bắt hết!】
【Hứa Tri Nam, có phải ngay từ đầu anh đã để ý bé xinh đẹp kia rồi không? Lúc trước anh từ chối người khác đã nói gì ấy nhỉ? Không bao giờ lập đội, không bao giờ kéo người khác, không bao giờ vào phó bản với người trong khu vì coi đó là lập đội trái phép, anh nói xem! Mấy lời này là ai nói hả!】
【Cảm ơn nhé, ai lại không muốn kéo bé xinh đẹp cơ chứ? Ngay từ lúc Hứa Tri Nam cố ý ra mặt giải vây đã biết anh ta rất quan tâm tới bé xinh đẹp rồi còn gì?】
【Vợ tôi xinh xinh đáng yêu như thế này, rung động là chuyện bình thường thôi mà? Ban đầu thấy Hứa Tri Nam chủ động như thế, tôi còn tưởng hai người quen nhau từ căn cứ người chơi rồi cơ.】
Nha Thấu không biết nói gì, mới ngủ dậy chưa đầy mười lăm phút, thông tin quá tải nên tạm thời rơi vào trạng thái đơ.
Hứa Tri Nam không vội, cho Nha Thấu đủ thời gian suy nghĩ.
"... Vậy tại sao lại là tôi?"
Nha Thấu nghĩ một lúc, lúng túng nắm vải quần rồi ngập ngừng hỏi ra câu này.
Kể cả trước đó không biết thì bây giờ nhìn thấy đống lời trêu chọc trong phòng livestream, Nha Thấu cũng hiểu được kha khá. Hứa Tri Nam là Lãnh chúa khu Tây Nam, ngoài lúc cần thiết buộc phải vào phó bản với người trong khu ra thì còn đâu không bao giờ vào phó bản cùng ai hết. Dù có tình cờ gặp ai trong phó bản thì cùng lắm hắn cũng chỉ giúp đỡ thôi chứ không bao giờ lập đội.
Nha Thấu tự xem lại mình, tuy cậu từng vượt vài phó bản cấp S với S+ thật, trông bề ngoài thì đúng là ra dáng cao thủ đấy nhưng thực chất năng lực của cậu thế nào cậu tự biết.
Rủ lập đội vì năng lực thì không có khả năng rồi, còn nếu vì mặt thì... Nha Thấu sờ mặt mình, trong đầu nhớ lại câu "còn nhỏ quá" cùng với 5 điểm thiện cảm ban đầu kia của Hứa Tri Nam.
Hơn nữa thái độ ban đầu của hắn với cậu đâu có gì đặc biệt, cho nên bảo vì ngoại hình thì khó tin được lắm.
001:【Giúp ngài mấy lần có tính không?】
Sau mấy lần tiện tay giúp đỡ còn được Nha Thấu phát cho thẻ người tốt.
Nha Thấu: "..."
Lần kiểm tra điểm thiện cảm gần nhất mới chỉ có 30, Nha Thấu khẽ rụt ngón tay lại rồi nhanh chóng mở giao diện lên.
Trong mục thông tin của Hứa Tri Nam hiển thị:
【Tên: Hứa Tri Nam】
【Tuổi: 27】
【Điểm thiện cảm: 55】
Ừm... Điểm thiện cảm mức trung bình, chưa được tính là cao lắm.
"Vì phó bản dị biến." Hứa Tri Nam nghiêng đầu nhìn cậu khiến khuôn hàm trông càng sắc nét, hắn lặp lại câu ban nãy.
Phó bản cần năng lượng để vận hành và duy trì, nó không phải là thứ hoàn toàn bất biến.
Nếu chỉ bị lỗi thì những lỗ hổng vẫn có thể vá lại được.
Nhưng nếu là dị biến thì hậu quả gây ra sẽ cực kỳ khó lường, nó có thể khiến độ khó tổng thể tăng lên, cũng có thể nối hai phó bản có liên kết chặt chẽ lại với nhau.
"Mai Táng không phải phó bản linh dị truyền thống." Hứa Tri Nam cố gắng giải thích rõ ràng: "Không cảm thấy phó bản này hơi nhiều ma quỷ à?"
[Mai Táng] vốn chỉ là một phó bản sinh tồn đơn giản về chủ đề mai táng, có yếu tố linh dị nhưng không phải là phó bản linh dị truyền thống.
Từ khâu quỳ lạy tập thể để cầu xin tổ tiên tha thứ ban đầu cho đến đám người giấy tấn công trong cửa hàng đồ mã, rồi tới lệ quỷ khoét tường lúc nửa đêm và cả khi Đỗ Hoa bị kéo xuống đường Hoàng Tuyên vào đêm canh linh cữu nữa, hàng loạt đợt tấn công dồn dập này vốn không nên xuất hiện trong một phó bản cấp B.
[Mai Táng] không giống [Điều 13 nội quy trường], phó bản sau chưa công bố cấp bậc nên ban đầu mới bị lầm tưởng là phó bản cấp B.
Nhưng [Mai Táng] là phó bản cấp B thật sự, mười lần mở trước đó đều không có gì bất thường, nhưng lần này yếu tố linh dị liên tục xuất hiện, lệ quỷ lộng hành, thậm chí giờ chỉ còn lại 12 người chơi.
Thay đổi dị thường nhưng phó bản vẫn tiếp tục vận hành, vậy chỉ có thể dùng hai chữ dị biến để giải thích.
Nhân tố dị thường, Hứa Tri Nam không khỏi nghĩ tới Lâm Nam, nhưng hắn cảm thấy vẫn còn chuyện gì đó không ổn mà mình chưa phát hiện ra.
Hắn chống tay lên bàn, trên người chỉ mặc mỗi chiếc áo thun trắng đơn giản, cầu vai rõ nét, cơ bắp săn chắc lộ ra ngoài không hề quá mức phô trương.
"Có rất nhiều phó bản linh dị nên hiện tại chưa thể xác định được có phải nó đã liên kết với phó bản khác hay không. Phải đợi đến khi quay về căn cứ người chơi mới kiểm tra được."
Nha Thấu ngồi đó, càng nghe càng thấy lo lắng, cậu định hỏi 001 xem có chuyện này thật không thì Hứa Tri Nam lại nói tiếp.
"Hơn nữa mối quan hệ giữa cậu và NPC..." Hắn khựng lại, nhất thời không nghĩ ra từ nào để miêu tả. Đầu lưỡi đảo quanh một vòng rồi đổi cách diễn đạt: "Rất đặc biệt."
Nha Thấu không biết nghĩ tới điều gì mà khuôn mặt vốn trắng hồng bỗng chốc đỏ ửng, trông xinh vô cùng.
Cậu cảm giác Hứa Tri Nam chắc đã phát hiện ra điều gì đó.
Không, không phải là chắc mà là chắc chắn đã phát hiện rồi.
【Tôi còn tưởng Hứa Tri Nam ngộ ra điều gì cơ, ai ngờ chỉ thế này thôi hả? Chỉ thế này thôi á? Anh đang làm cái gì vậy!】
【Tôi không tin, tôi không tin chỉ có bấy nhiêu đó mà lại có thể khiến Hứa Tri Nam thay đổi được. Nếu mấy người từng xem phòng livestream của hắn thì sẽ hiểu tôi nói gì, mọi người không biết lúc hắn từ chối người khác dứt khoát cỡ nào đâu.】
【Tôi cũng nghĩ thế. Gần như lần nào hắn vào phó bản tôi cũng xem mà, từ khi nào phó bản dị biến lại có liên quan đến mối quan hệ giữa người chơi và NPC cơ chứ? Hứa Tri Nam, anh đang toan tính gì đấy.】
Cục bông trắng ngồi khép chân trên ghế, cả người đỏ ửng, trông cậu có vẻ lúng túng tại cứ thấy nắm nắm vò vò quần mình mãi.
Đôi chân vừa trắng lại vừa thẳng, đầu gối còn hồng hồng. Lúc nãy chạy vội ra ngoài nên mặc tạm cái quần ngố tìm được, giờ cứ nắm rồi kéo như thế làm ống quần rộng thùng thình co lên, để lộ một đoạn đùi mềm mại.
"Anh, sao anh phát hiện ra vậy?"
Có lẽ nhận ra câu hỏi này xấu hổ quá nên giọng hỏi yếu hẳn đi, lông mi cậu run run, dè dặt ngước mắt hỏi hắn.
Hứa Tri Nam dời mắt: "Tiếng động lớn quá."
Nha Thấu: "!"
Tiếng động gì mà lớn?
"Chiều hôm qua."
Nghe hắn nhắc, ký ức của Nha Thấu lập tức trở lại thời điểm Đỗ Nguyên Tu với mấy người kia trốn phía sau rồi nhảy qua cửa sổ bỏ chạy, đầu óc cậu căng lên, lắp bắp hỏi: "Rõ lắm à?"
Hứa Tri Nam im lặng một lúc mới nói: "... Không muốn để ý cũng khó."
Nhỏ góa phụ sống một mình tỏ ra hoảng loạn, cố gắng che giấu những tiếng động kỳ lạ ở gian nhà phia sau. Thật ra chỉ cần nhìn nét mặt của cậu cũng đoán được rồi, nhưng Hứa Tri Nam không nói thế.
Dù sao thì nếu nói vậy khéo cục bông trắng trước mặt hắn sẽ xấu hổ đến mức rơi nước mắt mất.
Trong lòng Nha Thấu không ngừng lặp đi lặp lại chết rồi chết rồi.
Hứa Tri Nam phát hiện ra thì chắc chắn Lâm Nam cũng phát hiện ra rồi.
Cảm giác lúng túng lẫn xấu hổ khiến ngón chân cậu co lại, Nha Thấu chỉ muốn thoát khỏi bầu không khí kỳ quặc này càng nhanh càng tốt.
"Vậy, vậy lập đội đi."
...
Hứa Tri Nam đến quá bất ngờ, Nha Thấu còn chưa kịp đánh răng rửa mặt đã bị hệ thống thúc giục ra mở cửa, giờ nói chuyện xong xuôi cậu mới chuẩn bị vào trong làm vệ sinh cá nhân.
Đồ dùng cá nhân đều để trong phòng tắm, tấm ván gỗ chưa bịt kín làm Nha Thấu thấy cực kỳ bất an, cho dù bây giờ bên ngoài không có ai nhưng ai mà biết được tên biến thái thích rình trộm kia sẽ xuất hiện khi nào.
Nghĩ tới đây, Nha Thấu kéo nhẹ vạt áo của Hứa Tri Nam, rủ rỉ thương lượng với hắn: "Anh đứng chắn bên ngoài tấm ván này được không?"
Có vẻ như cảm thấy nói vậy không ổn lắm nên cậu sửa lại thành: "Hoặc là đứng bên trong cũng được."
Chỉ cần chắn kín khe hở trên tấm ván gỗ là được.
Hứa Tri Nam rất cao, cao hơn Nha Thấu gần cả cái đầu, mỗi lần nhìn hắn cậu đều phải ngửa mặt lên.
Khóe môi bị trầy nhẹ, nhưng may là trên làn da trắng ngần của cậu không có dấu vết gì.
Hứa Tri Nam nhìn cậu chằm chằm một lúc lâu, mãi tới khi Nha Thấu tưởng rằng hắn sẽ không đồng ý, định bảo coi như mình chưa nói gì thì lại nghe Hứa Tri Nam khẽ "Ừm" một tiếng.
Hắn chọn cách thứ hai, đứng trong phòng chắn kín khe hở.
Nha Thấu vui vẻ nói lời cảm ơn với Hứa Tri Nam: "Cảm ơn anh."
Đánh răng xong, cậu chuẩn bị lấy khăn mặt lau thì bị Hệ thống Tình Yêu ngăn lại:【Đừng dùng khăn mặt.】
Tay Nha Thấu khựng lại giữa không trung, trong đầu lập tức nghĩ đến vài chuyện không hay, ngay giây sau, Hệ thống Tình Yêu đã xác nhận suy đoán của cậu.
【Đêm qua có người đã lẻn vào phòng ngài.】
【Hắn một mực ở trong nhà đợi ngài suốt, nếu tối qua ngài không tới chỗ Đỗ Nguyên Tu thì người mà ngài sẽ phải đối mặt chính là hắn.】
Khả năng vừa mở cửa đã bị bịt miệng, còn ác hơn cả Đỗ Nguyên Tu, không chỉ dừng ở hôn môi mà có khi còn men dần xuống khiến cả người cậu run rẩy.
Với thể lực lẫn năng lực phản ứng hiện tại của Nha Thấu thì chắc chắn cậu không thể trốn thoát được, còn với tính cách của kẻ kia thì bị đau lưng với đau chân là còn nhẹ.
Nha Thấu cảm giác xung quanh bỗng chốc trở nên yên tĩnh lạ thường, cậu nghe thấy tiếng tim mình rơi thẳng từ trên cao xuống rồi lăn lông lốc một vòng trên mặt đất.
Cậu cứng đờ để khăn lại, đầu óc rối như mớ bòng bong.
Cái tên biến thái suốt ngày rình mò hở ra là tìm cách lẻn vào đây rốt cuộc là ai!?
001 thắc mắc:【Sao ngươi biết nhiều vậy?】
Hệ thống Tình Yêu:【Để đảm bảo an toàn cho thiếu chủ nên ta có để lại một phân thân ở đây.】
Đôi mắt 001 sáng lên:【Nâng cấp xong đúng là khác ghê.】
Hệ thống Tình Yêu như cười một tiếng, khiêm tốn nói:【Bình thường.】
Nha Thấu: "Vậy ngươi có thấy rõ mặt mũi hắn ra sao không?"
【Trời tối quá, hơn nữa hắn còn cố tình ngụy trang nên không phân biệt được.】
Không biết hắn là ai, kẻ đó ở trong tối còn mình ở ngoài sáng, cũng chẳng rõ lần sau hắn sẽ làm gì nữa. Nha Thấu khóc không ra nước mắt: "Bàn chải đánh răng không sao chứ?"
【Không, hắn chỉ dùng khăn mặt...】
Nha Thấu vội ngắt lời: "Đừng nói nữa, ta hiểu rồi."
Hệ thống Tình Yêu:【Được.】
...
Có lẽ vì cậu đứng ngẩn người lâu quá làm Hứa Tri Nam nhìn sang hỏi: "Ngẩn người gì thế?"
Nha Thấu hoàn hồn, sắc mặt hơi tái, cậu lắc đầu đáp lại rồi người vốc ít nước lên rửa mặt, rửa xong cũng mặc kệ không lau khô, ỉu xìu nói: "Tôi rửa xong rồi."
Hứa Tri Nam nhíu mày: "Không lau à?"
Khuôn mặt xinh đẹp của nhóc con vẫn còn đọng nước, lông mi ướt sũng, tóc mai cũng bị ướt, một mắt chắc bị nước bắn vào nên hơi nheo nheo không mở ra được.
Cậu lắc đầu: "Không."
Nghe giọng còn hơi tủi thân, Hứa Tri Nam nghĩ trong chốc lát, chỉ cần liên hệ tiền căn hậu quả một chút là gần như đoán được có chuyện gì.
Hắn vừa đi theo phía sau vừa cân nhắc xem nên mở lời thế nào, vừa mới lơ đãng ngẩng đầu lên thì...
Nha Thấu đi phía trước, hai bắp chân thon thả trắng muốt cứ lắc lư trước mắt hắn hoài, chói mắt nhưng hấp dẫn ánh mắt người ta cực kỳ.
Hứa Tri Nam dừng bước, thình lình lên tiếng:
"Đi thay cái quần khác đi."