Hoắc trì Viễn đang lau tóc, nghe thấy Tề Mẫn Mẫn nói vậy, dừng lại vẫn tiếp tục động tác, cười hỏi, “Đẹp không?”
”Vậy em có thể chơi tiếp chưa?” Tề Mẫn Mẫn chớp chớp mắt hỏi anh.
”Cho em 10 phút!” Hoắc trì Viễn nói xong thì đứng dậy, cầm khăn bắt đầu lau tóc.
Tề Mẫn Mẫn nhìn thấy cơ ngực trần trụi màu đồng của Hoắc trì Viễn, bất mãn phản đối: “Chú à, đừng đi qua đi lại trước mặt em! Em không tập trung chơi được!”
”Ông xã em đẹp trai nhất! Rất quyến rũ!” Tề Mẫn Mẫn cười, nháy mắt một cái.
”A…..! Hoắc trì Viễn, anh thật xấu xa! Ngắm anh cũng tính sao?” Tề Mẫn Mẫn vội vã cầm điện thoại tiếp tục chơi.
Hoắc trì Viễn cười kiêu ngạo, xoay người trở lại phòng ngủ. Lúc trở lại, tóc đã được sấy khô. Có lẽ do tóc xoăn tự nhiên nên cho dù tóc đã sấy khô nên vẫn hơi cong, vài lọn xõa trước trán cực kỳ gợi cảm khiến cho Tề Mẫn Mẫn vừa chơi xong trò chơi nhìn ngây ngốc.
Hoắc trì Viễn thực sự quá đẹp trai, quá mê người mà!
Không phải đẹp theo kiểu âm trầm mà là gợi cảm, thành thục.
Hoắc trì Viễn đi đến trước mặt Tề Mẫn Mẫn, lấy điện thoại trong tay cô. Sau đó trầm mặt nghiêm túc nói, “Đã hết giờ rồi, mau đi tắm rửa, anh làm bữa sáng cho em!”
Tề Mẫn Mẫn cảm động gật đầu. Hoắc trì Viễn dậy sớm là để làm bữa sáng cho cô. Cô cảm thấy hạnh phúc chết mất!