Nhưng cuối cùng, họ đều trở thành siêu sao đứng trên đỉnh cao trong thế giới của mình, được vô số người tung hô, nhận lấy vinh quang và quyền lợi không tưởng.
Khán giả yêu thích những kẻ như vậy.
Nếu hắn có thể tương tác nhiều hơn với cô gái này, điểm nổi tiếng thu được ở thế giới này chắc chắn sẽ cao vượt trội, mang về cũng sẽ kiếm được một khoản kếch xù.
Nghĩ vậy, Hứa Thuật lần đầu tiên thu lại vẻ mặt kiêu ngạo từ lúc xuất hiện tới giờ, thay bằng nụ cười ôn hòa, nhìn về phía Lê Tri, giọng điệu cũng dịu dàng hơn hẳn:
"Trong thiết bị điện tử của mỗi người sẽ tự động xuất hiện một ứng dụng livestream. Khán giả có thể chọn phòng livestream yêu thích để theo dõi. Mỗi khán giả chỉ được bỏ một phiếu ủng hộ cho một ngôi sao."
Hắn dừng một chút, như muốn nhấn mạnh:
"Chỉ chương trình livestream thuộc thế giới của các cô mới xuất hiện trong ứng dụng. Vì vậy, chỉ có khán giả ở thế giới các cô mới xem được các cô."
Nghe đến đây, một vài nghệ sĩ đã bắt đầu lộ vẻ mặt trắng bệch.
Hứa Thuật cong môi cười nhạt:
"Còn về tỷ lệ sống sót..."
Hắn phóng tầm mắt quét qua đám người:
"Phải xem vận may của các người tốt tới mức nào, có đủ thông minh hay không. Nếu may mắn, tất cả đều có thể qua cửa, chỉ có người nổi tiếng ít nhất là bị đào thải. Nhưng nếu vận đen bủa vây... sẽ phát động điều kiện tử vong. Đến lúc đó, có khi cả đội sẽ c.h.ế.t sạch."
Một câu nhẹ nhàng như gió, nhưng lại nện xuống lòng đám nghệ sĩ như chiếc búa tạ nặng nghìn cân.
Ngay lập tức, vài người nhát gan đã không nhịn nổi bật khóc nức nở, tiếng nấc nghẹn vang vọng trong không gian âm u.
Liên Thanh Lâm, thần tượng được mệnh danh là "hoóc-môn tuổi trẻ thanh xuân", trái lại phản ứng rất nhanh. Cậu ta nhìn quanh một vòng rồi hào hứng vẫy tay về phía không khí như đang livestream thật sự:
"Hello, các Củ Sen có đang xem không? Nhớ bỏ phiếu cho tôi đấy nhé! Tôi chắc chắn sẽ sống sót đến cuối cùng!"
Những người còn lại đều ngây ra.
Lời của Hứa Thuật rất rõ ràng —— người có số điểm nổi tiếng thấp nhất sẽ bị đào thải.
Có nghĩa là, trong tám người bọn họ, chắc chắn sẽ có một người phải chết.
Chưa tính đến điều kiện tử vong thảm khốc kia.
Mà biểu hiện của họ trong màn chào sân vừa rồi... không tốt cho lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Cộng thêm việc khán giả có thể tùy ý chọn kênh livestream khác để xem, nghĩa là một khi bị "rớt fame", sẽ rất nhanh rơi vào tình trạng bị lãng quên.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm Mộng Vân Thường
Ánh mắt mỗi người đều mang theo vẻ lo lắng bất an, âm thầm tìm cách cứu lấy mạng mình.
Trì Y, nữ diễn viên nổi danh là "mối tình đầu quốc dân", lúc này đã khóc đến mức trôi cả lớp trang điểm. Nhưng dù lớp son phấn đã nhòe nhoẹt, dáng vẻ cô ta vẫn xinh đẹp như "hoa lê dính mưa". Cô ta ôm mặt, nức nở nói vào khoảng không trước mặt:
"Các Trì Thủy ơi... xin hãy bỏ phiếu cho tôi nhé... tôi không muốn c.h.ế.t ở đây đâu..."
Cảnh tượng bỗng trở nên hỗn loạn.
Mỗi người đều gấp rút kêu gọi fan hâm mộ, giành giật từng tấm phiếu như giành lấy mạng sống.
Chỉ có Lê Tri, vẫn đứng im lặng, ánh mắt sắc bén lướt qua khung cảnh âm u xung quanh, như đang tìm kiếm điều gì.
Hứa Thuật bước đến cạnh cô, nửa trêu chọc hỏi:
"Cô không tranh thủ kêu gọi phiếu bầu à?"
Lê Tri không trả lời ngay. Cô quay đầu, nhìn thẳng vào mắt hắn, ngược lại hỏi:
"Đến đây làm hướng dẫn viên cũng có phần thưởng sao?"
Hứa Thuật bật cười, nụ cười như hồ ly giấu đuôi:
"Đương nhiên rồi. Điểm nổi tiếng tôi kiếm được từ thế giới của các cô có thể mang về thế giới của tôi. Hơn nữa..."
Hắn nhấn giọng:
"Tôi không cạnh tranh thứ hạng trong phó bản lần này."
Lê Tri lập tức hiểu ra, ánh mắt càng thêm sắc bén:
"Nói cách khác, anh chỉ cần sống sót là được. Việc đào thải chỉ xảy ra giữa bảy người chúng tôi."
Ánh mắt cô lướt qua những ngôi sao bên cạnh —— những người từng đứng dưới ánh hào quang, giờ đây lộ ra bộ mặt run rẩy thảm hại.
Khóe môi cô nhẹ nhàng cong lên, nụ cười mang theo một tia bất đắc dĩ.
"Tình hình..." Lê Tri thầm nghĩ, "...rất tệ."
Nhưng ngay sau đó, cô ngẩng đầu, nhìn thẳng vào khoảng không như xuyên qua màn hình, giọng nói rõ ràng và dứt khoát:
"Mẹ, Sương Sương, anh trai... đừng lo lắng. Con nhất định sẽ cố gắng sống sót."