Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 163: Bạt Dương trảm



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Tề Hồng Phi và Triệu Ngạn chiến đấu kéo dài 19 phút.

Khi Tề Hồng Phi chuyển đổi phương thức chiến đấu, dáng người khó mà nắm bắt, phát huy tinh tế danh hiệu “Điện Hạc” của mình. Mỗi một động tác của hắn đều nhẹ nhàng mạnh mẽ, ưu nhã phiêu dật như hạc, lại có tốc độ và lực lượng của điện.

Tề Hồng Phi thân hình như hạc nhảy múa dạo bước trong sấm sét, mỗi một cái quay người, một cái nhảy vọt đều vô cùng linh động tự tại, phiêu dật cùng cực.

Chùy pháp của Triệu Ngạn vô cùng cương mãnh, bóng người mạnh mẽ như hổ, mãnh liệt như rồng nhưng hắn thường cần ba, năm lần dịch chuyển, phối hợp chùy lớn áp bức mới bắt được bóng hình Tề Hồng Phi một lần.

Khi Triệu Ngạn nện được Tề Hồng Phi xuống lôi đài, sắc mặt Tề Hồng Phi trắng xám, nội thương nặng nề nhưng Triệu Ngạn cũng tiêu hao hơn nửa chân khí, trán lẫm chẫm mồ hôi. Triệu Ngạn cũng không khỏi cảm khái. Quả là Vị Lai Khoa Đại, một trong tứ cường của giải, trung kiên của đội dự bị thôi đã mạnh như này rồi. Người này còn ít tuổi hơn hắn mà gần như đánh ngang với hắn, hao hết khí lực của hắn.

Ngay khi Tề Hồng Phi rơi ra khỏi lôi đài, một bóng hình khôi ngô nhảy lên.

- Ngươi hẳn là muốn đánh tiếp đúng không?

Đấy là Man Đao Thiết Yến, hắn thân cao gần hai mét, dẫn theo hai thanh đao dài đến năm thước, là loại quỷ đầu trọng đao, thần sắc hưng phấn đi tới đứng trước mặt Triệu Ngạn:

- Ta đã chuẩn bị xong rồi trọng tài.

Thiết Yến cầm lấy song đao khẽ đụng keng keng, sau đó hơi cúi người, lộ ra cái cổ cường tráng như một con gấu vậy.

- Long hổ thần hình chùy và long hổ chân công sao? Từ lâu rồi ta đã muốn gặp môn võ đạo này, đáng tiếc…

Đáng tiếc là giờ Triệu Ngạn không ở trạng thái toàn thịnh, không thể để hắn tận hứng!

Triệu Ngạn ánh mắt chuyên chú, thân thể khẽ thả lỏng, xương cốt toàn thân cạch cạch âm vang, như rồng đang rống, hổ đang gầm vậy.

Ngay khi thanh âm điện tử đếm ngược kết thúc, sau lưng hai người cùng phát ra tiếng gào mãnh liệt, mang theo sóng xung kích càn quét xung quanh, oanh kích vào nhau.

Triệu Ngạn vẫn là long hổ chân ý, long hổ thần hình, Thiết Yến tu thành võ đạo cực ý, sau lưng hóa thành người sau tay, đầu có sừng trâu, như là ma quỷ. Đôi bên mãnh liệt xông vào nhau va chạm, lực lượng lớn đến làm mặt đất như muốn nứt ra.

Thân thể Triệu Ngạn và Thiết Yến dưới lực lớn xung kích không tự chủ được lùi lại, hơi ngửa ra sau, chân bọn họ răng rắc vang lên, gần như dẫm xuống tạo thành dấu chân. Hai người gần như cùng lúc đứng vững lại, lúc này Thiết Yến cắn chặt răng, thần sắc dữ tợn. Kích đầu tiên của họ cân tài ngang sức! Triệu Ngạn đã suy yến đến không thể áp chế hắn về mặt sức mạnh!

- Vậy ta không khách khí nữa Triệu học trưởng!

Thiết Yến lao đến như bạo hùng, dùng đao thế kinh khủng mãnh liệt chém đến. Triệu Ngạn cũng không chút chậm trễ ứng chiến, hai người như hai con thú dữ, dùng toàn bộ sức lực cắn xé đối phương.

Phí Vân Lai không khỏi giật giật khóe môi, hơi lắc đầu bình luận:

- Thật sự là đấu pháp dã man! Đáng tiếc là Triệu Ngạn còn thiếu một thực trang then chốt.

Hắn nhìn ra được Triệu Ngạn lúc này chỉ thiếu một thực trang nữa là hoàn thành thánh thể S+.

Phương Nhiễm Nhiễm khẽ gật đầu nói:

- Hiện giờ hắn vẫn đang không đủ tinh thần lực, vẫn mong chờ.

Đó là một thực trang SSS, là hạch tâm của thánh thể, yêu cầu tinh thần lực rất cao.

- Đôi bên đều thiên về lực lượng. Lực lượng và tốc độ của Thiết Yến không kém hơn Triệu Ngạn, võ đạo chênh lệch không nhiều, ngoài ra chúng ta có thể thấy Thiết Yến khống chế chi tiết tốt hơn Triệu Ngạn. Đây là do thiếu huấn luyện viên và kinh nghiệm thực chiến, nên tiếp theo đôi bên sẽ rơi vào đọ lực, ta dự tính trong 15 phút sẽ có thắng thua.

Tạ Thanh Đồng đang lên tiếng giải thích trong truyền hình trực tiếp, vừa nói nàng vừa nhìn số người xem, hiện giờ đã lên đến 500 vạn người, đấy chỉ là đài truyền hình bọn họ thôi đấy. Có vài đài truyền hình lớn vừa vội vã đến, trực tiếp truyền luôn, nhiệt độ trận đấu này đã bị câu nói của Thiết Yến đẩy lên cao.

Khán giả vốn chờ xem Vị Lai Khoa Đại và Thiên Kinh Vũ Đại quyết đấu, không ngờ đại học Minh Đức biểu hiện mạnh như vậy, không ngờ lại có biến số bất ngờ lớn như này. Tạ Thanh Đồng đầy chờ mong nhìn Lâm Duệ. Thiếu niên này đến cùng thực lực như nào vậy, hẳn không lâu nữa sẽ được chứng kiến.

Tạ Thanh Đồng dự đoán trận đấu sẽ kéo dài 15 phút, nhưng thực tế đến phút 21, Triệu Ngạn vẫn một mực chống đỡ, tiếp tục chiến đấu.

Triệu Ngạn cũng bắt đầu học tập đối thủ, học theo phương thức tiết kiệm chân khí và tránh tiêu hao thể lực của Thiết Yến. Đôi bên quyền quyền đến thịt, kịch liệt nhiệt huyết chiến đấu làm số người xem tăng lên.

- Triệu Ngạn này cũng không kém a, trước đó Tề Hồng Phi chơi du kích, quả thật là đánh du kích và phản du kích hình mẫu. Vừa rồi hắn tiêu hao lớn như vậy mà vẫn đánh được với Thiết Yến lâu thế, sao chưa từng nghe nói đến nhỉ.

- Đấy là ngươi không biết thôi, Triệu Ngạn trước kia là phó tướng trường đại học thứ hai của căn cứ chúng ta. Lúc ấy rất nổi danh nhưng không hiểu vì sao đôi bên trở mặt, lúc đầu ta cho là hắn tự hủy tiền đồ, nào ngờ tới đại học Minh Đức.

- Trang bị trên người hắn cũng rất mạnh! Hai người chiến đấu cường độ cao như vậy mà đến giờ không xuất hiện tình trạng quá tải, chất lượng rất tốt. Thực trang rồng ngâm hổ gầm này ta thấy hắn trong một phút sử dụng liên tục 19 lần cũng không sao.

- Triệu Ngạn dùng thực trang là long hổ song hình của tập đoàn Thiên Lam, còn thiếu một thực trang trung tâm nữa, hiện giờ thực trang của tập đoàn Thiên Lam giá cả hấp dẫn, hiệu năng cao.

- Không chỉ Triệu Ngạn thôi đâu, đoàn đội đại học Minh Đức đều dùng thực trang của tập đoàn Thiên Lam, bao gồm cả Phương Nhiễm Nhiễm nữa, đều dùng thực trang của tập đoàn nhà nàng.

- Nhìn kìa, Triệu Ngạn bị đánh xuống! Mau nhìn!

Triệu Ngạn cuối cùng không chống đỡ được nữa, bị Thiết Yến đánh văng ra xa, người xem cũng yên lặng theo dõi.

Lúc này đôi tay Triệu Ngạn như phát run, huyết nhục toàn thân đau nhức như có muôn vàn con kiến cắn xé. Hắn rất muốn tụ tập lại khí lực, lại lao vào đánh thêm trận nữa nhưng thân thể không nghe theo lời.

Thiết Yến thì hai tay xách đao, lạnh lùng nhìn đối phương.

- Chúng ta nhận thua!

Dư Phỉ Thúy chủ động nhận thua. Nếu đánh tiếp, Triệu Ngạn sẽ hao hết nguyên khí, rất lâu sau mới có thể khôi phục. Hiện giờ khoa học kỹ thuật phát triển chứ không phải vạn năng.

Thiết Yến thấy vậy cũng không khỏi thở phào. Ý chí của Triệu Ngạn rất kiên cường, như người sắt đánh không biết sợ vậy, hắn giờ có chút sợ đối phương lại lao đến đánh tiếp.

Thiết Yến nhấc lên quỷ đầu đại đao, từ trên cao chỉ xuống Lâm Duệ, thần sắc ngạo nghễ:

- Đi lên?

Thứ gì chứ? Trương Kiệt cho là Long Quyền Cố Chân Vinh không giải quyết được một kẻ hai tháng trước còn chưa cấy luân mạch sao? Tên này đao có thể nhanh như vậy sao? Nhanh đến một phần ngàn giây sao? Đó có phải hack không?

Lâm Duệ chỉ bình tĩnh cầm theo Đại Hắc Thiên đã sung năng xong đứng lên.

- Lâm Duệ!

Dư Phỉ Thúy gọi lại Lâm Duệ, thần sắc có chút đắn đo.

Nàng không muốn để lộ Lâm Duệ quá sớm trước con mắt mọi người. Một chiêu bạt đao thuật kia của Lâm Duệ có thể làm đòn sát thủ trong thi đấu vòng tròn, dùng ở trận đấu giao lưu hôm nay thì quá thiệt rồi.

Nhưng trận chiến này cũng rất quan trọng với tập đoàn Thiên Lam. Hiện giờ mọi người đang chú ý xem, nếu bọn họ có thể thắng Vị Lai Khoa Đại, tập đoàn Thiên Lam và đại học Minh Đức sẽ được tăng lên danh vọng. Đối với bản thân Lâm Duệ, đây cũng là một cơ hội vô cùng tốt, có thể giúp hắn lấy tư thế mạnh mẽ tiến vào tầm mắt khán giả.

Lâm Duệ nhìn xem Dư Phỉ Thúy, thấy nàng muốn nói lại thôi, lập tức hiểu ra, hắn khẽ lắc đầu nói:

- Chị Phỉ Thúy, khoảng cách thi đấu vòng tròn còn hơn hai tháng nữa.

Hơn hai tháng nữa, thực lực của hắn đâu chỉ dừng lại ở đây chứ?

- Hơn nữa chiêu Bạt Dương trảm này của em không thể quay chụp lại được đâu.

Lâm Duệ hiện giờ có thể kết luận chiêu Bạt Dương trảm của mình chắc chắn phù hợp ý chí một vị Vực Sâu nào đó. Chỉ vì khi hắn nắm chặt chuôi đao, súc thế, hắn rõ ràng cảm giác mình tiếp xúc đến một ý chí tinh thần vô cùng mạnh mẽ trong thiên địa này.

Lâm Duệ thầm nghĩ nếu kiếm của Thạch Yên không thể quay chụp được thì đao của mình cũng vậy!

Nói đến cũng kỳ quái, khi hắn dùng hồn lực thôi diễn Thiên Quang trảm, giới linh có nơi thiếu đao chiêu cơ sở, không có bí chiêu đồng loại để tham chiếu, không thôi diễn được. Trong cơ sở dữ liệu của hiệp hội, cũng có mấy chiêu bạt đao thuật giống với Bạt Dương trảm nhưng hiệu quả kém xa.

Dư Phỉ Thúy nghe vậy thì sững sờ, thầm nghĩ Lâm Duệ nói lời này là ý gì?

Nàng định hỏi tiếp thì Lâm Duệ đã lên lôi đài, đứng đối diện Man Đao Thiết Yến.

- Trọng tài tiên sinh! Mời ngài tìm tổ chữa thương cao cấp nhất sẵn sàng chờ bên dưới, chuẩn bị sẵn một ống thuốc sinh mệnh cố định nữa!

Sinh mệnh cố định còn có tên gọi khác là thuốc Thiên Đế, nghe nói một người trọng thương sắp bị tử thần mang đi, nếu kịp tiêm thuốc này thì có thể cứu sống được.

Lâm Duệ hoàn toàn có thể khống chế lại đao của mình, nhưng nếu thêm vào ý chí Vực Sâu nữa thì hắn không biết tình huống gì sẽ xảy ra. Trước đó hắn định dùng phù trận tăng sức cho đao nhanh hơn nhưng giờ không dám dùng.

Man Đao Thiết Yết nhíu mày lại, giật mình nhìn Lâm Duệ. Thuốc Thiên Đế? Tên này nói thật đấy chứ? Hắn khẽ cười lạnh, đè xuống không vui trong lòng:

- Đấy là chuẩn bị cho ngươi à?

Trọng tài suy tư nhìn Lâm Duệ một chút rồi vung tay lên:

- Làm theo lời hắn nói đi!

Trọng tài thật ra có cảm giác bản thân bị xúc phạm, bị một học sinh cho rằng hắn không khống chế được cục diện. Nhưng hắn cứ nghĩ đến lời Thạch Yên nói vừa rồi, vẫn quyết định cẩn thận chút thì hơn, lo trước khỏi họa.

Ngay bên cạnh đại học Minh Đức là bệnh viện của trường, rất tiện nghi, thu xếp nhanh gọn. Chốc lát sau đã có mười bác sĩ trung niên, mang theo vali có dãn chữ thập xuất hiện, Tư Mã Lâm cũng có mặt trong đó, tò mò nhìn lên lôi đài.

- Chuẩn bị sẵn sàng! Hai bạn học chú ý thanh âm điện tử đếm ngược.

Trọng tài nhìn hai người rồi nói.

Man Đao Thiết Yến vẫn ngồi xổm bò thấp người, như là gấu săn mồi, nhưng phương thức mở đầu rất quái dị, đôi quỷ đầu trọng đao như hai tấm chắn bảo vệ hai bên thân thể hắn. Hắn tuy ngoài mặt khinh thường, không tin Lâm Duệ có thể chém ra đao nhanh như vậy nhưng trong lòng vẫn lo lắng.

Ngay khi kết thúc đếm ngược, Man Đao Thiết Yến gào thét, cương lực bùng nổ, như trâu hoang húc thẳng hướng Lâm Duệ. Đối với Lâm Duệ thực lực võ trang kém hơn hắn, lực lượng và tốc độ đều thua hắn thì dùng sức lực nghiền ép là đấu pháp chính xác nhất.

Nhưng đao của Thiết Yến còn chưa kịp vung ra thì một luồng ánh sáng vàng lóe lên.

Keng!

Thiết Yến cảm giác ánh sáng lướt qua thân mình rồi mới nghe thấy tiếng rút đao vang lên. Chuyện gì xảy ra vậy?

Thiết Yến đầy nghi hoặc, định dậm chân hắn mới biến sắc phát hiện mình đã mất đi quyền khống chế với thân thể, đầu lâu của mình đã lăn xuống… Hắn lập tức ý thức được đầu của mình đã bị chém xuống!

Lúc này toàn bộ khán đài bùng nổ! Tất cả mọi người không tự chủ được đứng bật dậy!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an